Tôi bị chồng hất văng ra khỏi giường ngay đêm tân hôn chỉ vì...

Tôi quen anh khi biết anh đã có một đời vợ và đứa con trai. Nhưng vì yêu anh tôi chấp nhận làm mẹ kế và đi đến hôn nhân. Tôi tự nhủ sẽ thương con anh như chính con ruột của mình, nhưng mọi thứ sụp đổ ngay sau đêm tân hôn.... bởi tôi đã lầm khi suy nghĩ quá giản đơn về anh.

Xuân về qua ngõ, nhớ mẹ cha cháy lòng

"... Năm sau con chắc chắn sẽ về, mẹ ạ, cho dù lý do có là gì đi nữa, thì con cũng vẫn sẽ về, để đừng ai hát nữa “con gái là con người ta…” khi bố mẹ già mỏi mắt chờ trông con trước ngõ..."

Hổ thẹn vì gia đình chồng… quá tốt!

Bố mẹ tôi chia tay nhau từ hồi tôi còn học mẫu giáo, mẹ ở vậy nuôi tôi nên nhà chỉ có hai mẹ con. Từ nhỏ tới lớn quen sống trong không gian vắng vẻ, ít người, đến khi về nhà chồng có tới năm anh em tất cả, lòng tôi không tránh khỏi đôi chút lo lắng.

Tôi đã khiến chồng mình trở thành đứa con bất hiếu?

Tôi vừa mới kết hôn được 8 tháng, nhưng cuộc sống chung với nhà chồng không có chút nào dễ chịu. Nhất là từ khi tôi bị dọa sảy và phải xin nghỉ việc để ở nhà dưỡng thai, trong con mắt nhà chồng, tôi chính xác là một “kẻ ăn bám”.

Chiếc vòng ngọc trai giả làm quà tặng mẹ chồng

Hồi tôi yêu anh, mẹ anh là người phản đối dữ nhất. Bà nói với anh "nhà mình nghèo, con xuất thân quê mùa, nên chọn gái cùng quê, người quê với nhau dễ ăn dễ sống. Con bé đó nó sướng từ trong trứng, ăn trắng mặc trơn, lấy nhau rồi, mẹ sợ nó không chịu khổ được".

Chung sống hòa bình với mẹ chồng - không khó!

Mẹ chồng - nàng dâu, chuyện không mới nhưng chưa bao giờ cũ. Xưa nay, mẹ chồng không sợ sống chung với nàng dâu nhưng nàng dâu thì luôn mong không phải sống chung với mẹ chồng. Vì đa số các nàng dâu đều cho rằng mẹ chồng khó tính, xét nét và không thương con dâu.

“Phụ nữ đã lấy chồng, có chết cũng chết ở nhà chồng”?

Tôi đang ở những tháng ngày cảm giác tồi tệ nhất trong cuộc đời, khi mà gia đình chồng thì không thương, gia đình mình thì hết khuyên nhủ đến nhiếc móc vì “cả gan dám ôm con bỏ về nhà đẻ”, như thế là ngu dại, là “cửa đi rộng thênh thang, cửa về nhỏ hẹp”. Mà nào có phải tôi vô duyên vô cớ bỏ về.

dong
TOP