Tòa nhà trăm mái là tên gọi khác của Trụ sở làm việc Bộ Ngoại giao, tọa lạc giữa ngã tư Chu Văn An, Điện Biên Phủ đến Tôn Thất Đàm. Theo các nhà nghiên cứu, tên gọi này xuất phát từ nét đặc trưng nổi bật của tòa nhà là nhiều mái ngói đỏ, khoảng 100 mái.
Nơi này trước đây là tòa nhà Sở Tài chính Đông Dương và được Chủ tịch Hồ Chí Minh giao làm Trụ sở của Bộ Ngoại giao từ ngày 3/10/1945.
Công trình được kiến trúc sư Ernest Hebrard thiết kế năm 1924, khởi công xây dựng năm 1925 và hoàn thành năm 1928, theo Đồ án Quy hoạch chi tiết khu trung tâm hành chính, chính trị Đông Dương.
Kiến trúc phương Đông nhìn thấy rõ ở hệ mái ngói nhiều lớp kiểu, đặc biệt là mái lớn ở khối trung tâm mặt đứng chính cùng với lớp mái phân tầng, che cửa sổ và mái tiền sảnh.
Ngoài ra, hệ thống mái còn có mái che ban công, hàng mái dài giữa các tầng chạy ngang cả tòa nhà, mái trên tháp, mái ống khói, các mái tam giác trên nóc nhà...
Trải qua gần trăm năm lịch sử, tòa nhà được đánh giá có kiến trúc đẹp, nổi bật tiêu biểu cho phong cách kiến trúc phương Đông, góp phần tạo nên vẻ đẹp kiến trúc đô thị và sự hấp dẫn của Hà Nội.
12 Bộ trưởng Ngoại giao đã làm việc và tiếp nhiều đoàn cấp cao, nhân vật quốc tế quan trọng tại đây. Trong quá trình sử dụng, Bộ Ngoại giao chỉ sửa chữa nhỏ nội thất và luôn coi trọng gìn giữ nguyên hình thức kiến trúc bên ngoài.
Hệ thống lỗ thoáng, cửa sổ, cửa ban công và tường dày đến 80 cm, tòa nhà như được trang bị hệ thống điều hòa tự nhiên trước thời tiết khắc nghiệt của miền Bắc.
Kiến trúc của tòa nhà hòa hợp với cảnh quan xung quanh cũng như khí hậu của nước nhiệt đới.
Lễ trao bằng xếp hạng Trụ sở Bộ Ngoại giao là Di tích Quốc gia được tổ chức vào 16h50 hôm nay.
Tác giả bài viết: Ngọc Thành