Colin Heinrich, đến từ Mỹ, đi khắp nơi trên thế giới. Tháng 1/2016, Colin chia sẻ trên Matardor Network về câu chuyện ăn thịt rắn trong chuyến thăm Việt Nam.
Colin được biết người dân địa phương quan niệm ăn sống tim rắn giúp đàn ông tăng cường sinh lực, họ sẵn sàng dùng mọi thứ từ sừng tê giác tới trứng vịt lộn để có sự tự tin trên giường. Đặt tour đến làng rắn ở Hà Nội, Colin cùng nhóm bạn sớm nhận ra điểm đến chỉ là một nhà hàng tre nằm bên bờ sông, lọt thỏm giữa những tòa nhà hiện đại.
Nhà hàng vắng hoe, người chủ đón khách, giới thiệu giá cả mỗi con rắn khoảng 200.000 đồng bằng thứ tiếng Anh trôi chảy. Ông ta lôi lũ rắn khỏi lồng, chúng là những con rắn sọc trông vô hại, không phải loại rắn hổ mang như quảng cáo. Chủ hàng quấn vài con quanh cổ Alex, người bạn của Colin. Alex mỉm cười khi cảm nhận lớp da rắn trượt trên gáy rồi bật cười khi chủ hàng nhét một con vào túi anh. Colin khẽ rúm người khi nhìn người đàn ông lấy tay tóm chặt lũ rắn.
Nằm trong miệng Colin, quả tim dài gân guốc lạnh hơn anh nghĩ, nó vẫn đang đập rất nhanh trên lưỡi anh. Tưởng tượng rằng việc này sẽ dễ như ăn thịt gà chín nhưng Colin không dám nhai mà chỉ cắn mạnh rồi nuốt chửng, máu từ quả tim rỉ xuống cằm anh. Colin nghe thấy tiếng cổ vũ từ mọi người đứng quanh, âm thanh vang vọng trống rỗng trong căn phòng.
Người chủ hàng vỗ lưng Colin, đưa anh một chai rượu gạo để uống cho sạch miệng. Lòng anh thắt lại trong mớ cảm xúc hỗn độn - vừa hổ thẹn vừa phấn khích, tim anh đập nhanh như nhịp tim của con rắn nằm trong miệng vừa nãy.
Con rắn đã chết, ông chủ kéo thẳng nó ra để đổ tiết đọng vào chén rượu, và cắt một đường nữa để dòng mật xanh chảy xuống một cốc rượu khác. Những cô gái cũng reo hò khi Alex cắn quả tim của một con rắn khác, môi họ chúm lại như vừa ghê sợ vừa chực cười lo lắng.
Cả nhóm ngồi xuống bàn đợi nhà hàng chuẩn bị thịt rắn, họ trò chuyện về mọi thứ nhưng tuyệt nhiên không nói tới những gì vừa xảy ra. Họ ngần ngại thử rượu pha tiết rắn cho tới khi chủ hàng mời không ngớt. Phần thịt còn lại được nấu thành những món ngon từ rắn nướng đến cơm cà ri rắn, nhưng chúng không thể tẩy hết vị của quả tim rắn Colin ăn từ đầu.
Đêm đó Colin thức trắng. Anh từng nói sẽ làm mọi thứ để có được trải nghiệm này mà quên rằng có những chuyện vốn không đáng và không nên làm. Những con rắn trở thành nạn nhân bị tra tấn, trong khi con người có thể chế biến chúng bằng nhiều cách nhân đạo hơn.
Colin không nghi ngờ anh đã có thể ăn trái tim của một con rắn hổ mang nếu muốn. Anh hi vọng ngành công nghiệp này sẽ sớm biến mất trước khi quá muộn, và tin rằng có nhiều người Việt đang nỗ lực để bảo vệ những loài động vật quý hiếm của Việt Nam.
Colin được biết người dân địa phương quan niệm ăn sống tim rắn giúp đàn ông tăng cường sinh lực, họ sẵn sàng dùng mọi thứ từ sừng tê giác tới trứng vịt lộn để có sự tự tin trên giường. Đặt tour đến làng rắn ở Hà Nội, Colin cùng nhóm bạn sớm nhận ra điểm đến chỉ là một nhà hàng tre nằm bên bờ sông, lọt thỏm giữa những tòa nhà hiện đại.
Nhà hàng vắng hoe, người chủ đón khách, giới thiệu giá cả mỗi con rắn khoảng 200.000 đồng bằng thứ tiếng Anh trôi chảy. Ông ta lôi lũ rắn khỏi lồng, chúng là những con rắn sọc trông vô hại, không phải loại rắn hổ mang như quảng cáo. Chủ hàng quấn vài con quanh cổ Alex, người bạn của Colin. Alex mỉm cười khi cảm nhận lớp da rắn trượt trên gáy rồi bật cười khi chủ hàng nhét một con vào túi anh. Colin khẽ rúm người khi nhìn người đàn ông lấy tay tóm chặt lũ rắn.
Chủ hàng chuẩn bị rắn phục vụ khách. Ảnh: Colin Heinrich.
Chủ hàng và nhân viên duỗi con rắn ra, đuôi nó ngoe nguẩy và đập mạnh đến đỏ tay người cầm. Ông ta nhanh chóng rạch một đường trên bụng con rắn, chọc ngón tay vào phần ruột của nó trước khi tìm thấy tim và bứt ra. Chủ hàng vẫy tay gọi Colin tới gần để ăn quả tim sống.Nằm trong miệng Colin, quả tim dài gân guốc lạnh hơn anh nghĩ, nó vẫn đang đập rất nhanh trên lưỡi anh. Tưởng tượng rằng việc này sẽ dễ như ăn thịt gà chín nhưng Colin không dám nhai mà chỉ cắn mạnh rồi nuốt chửng, máu từ quả tim rỉ xuống cằm anh. Colin nghe thấy tiếng cổ vũ từ mọi người đứng quanh, âm thanh vang vọng trống rỗng trong căn phòng.
Người chủ hàng vỗ lưng Colin, đưa anh một chai rượu gạo để uống cho sạch miệng. Lòng anh thắt lại trong mớ cảm xúc hỗn độn - vừa hổ thẹn vừa phấn khích, tim anh đập nhanh như nhịp tim của con rắn nằm trong miệng vừa nãy.
Con rắn đã chết, ông chủ kéo thẳng nó ra để đổ tiết đọng vào chén rượu, và cắt một đường nữa để dòng mật xanh chảy xuống một cốc rượu khác. Những cô gái cũng reo hò khi Alex cắn quả tim của một con rắn khác, môi họ chúm lại như vừa ghê sợ vừa chực cười lo lắng.
Video minh họa du khách uống rượu pha mật rắn tại Việt Nam.
Cả nhóm ngồi xuống bàn đợi nhà hàng chuẩn bị thịt rắn, họ trò chuyện về mọi thứ nhưng tuyệt nhiên không nói tới những gì vừa xảy ra. Họ ngần ngại thử rượu pha tiết rắn cho tới khi chủ hàng mời không ngớt. Phần thịt còn lại được nấu thành những món ngon từ rắn nướng đến cơm cà ri rắn, nhưng chúng không thể tẩy hết vị của quả tim rắn Colin ăn từ đầu.
Đêm đó Colin thức trắng. Anh từng nói sẽ làm mọi thứ để có được trải nghiệm này mà quên rằng có những chuyện vốn không đáng và không nên làm. Những con rắn trở thành nạn nhân bị tra tấn, trong khi con người có thể chế biến chúng bằng nhiều cách nhân đạo hơn.
Colin không nghi ngờ anh đã có thể ăn trái tim của một con rắn hổ mang nếu muốn. Anh hi vọng ngành công nghiệp này sẽ sớm biến mất trước khi quá muộn, và tin rằng có nhiều người Việt đang nỗ lực để bảo vệ những loài động vật quý hiếm của Việt Nam.
Tác giả bài viết: Phạm Huyền
Nguồn tin: