Cuộc sống

"Sau mối tình vụng trộm, em là người duy nhất bị lăng mạ, chửi bới"

Một người phụ nữ còn khá trẻ gửi bức thư tâm sự, trong thư cô ấy nói mình trót yêu một người đàn ông đã có gia đình, yêu rất nhiều nên không thể rời bỏ, dù đã để vuột qua vài cơ hội khác trong đời.

Ảnh minh họa: Getty Images.

"Em năm nay 28 tuổi, yêu anh ấy từ 3 năm trước. Khi đến với anh, em biết anh đã có gia đình, một vợ hai con. Anh là người đàn ông thành đạt, hơn em gần chục tuổi.

Từ nhỏ tới lớn, em luôn luôn chỉ thấy sự hấp dẫn ở đàn ông lớn tuổi, chín chắn. Em không thích những người đồng trang lứa, thấy họ thật nông cạn, khoe mẽ y như mấy chú gà trống choai màu mè. Anh xuất hiện, rất trầm và sâu sắc. Ban đầu tình cảm của em đối với anh là sự ngưỡng mộ đối với một người sếp, một người anh giỏi giang, khiêm tốn, biết nghĩ cho mọi người, có đầu óc tổ chức tốt và xử lý linh hoạt mọi chuyện. Sau em càng ngày càng bị anh cuốn hút, em cứ cố tình muốn nán lại công ty sau giờ làm để được quanh quẩn chỗ anh. Mấy lần anh nhờ em hỗ trợ công việc vì văn phòng chẳng còn ai, hai anh em làm với nhau, chuyện trò vui vẻ, anh rủ em đi ăn nhẹ vì đã quá bữa, thế là từ lúc nào chẳng biết, tụi em lại thân thiết hơn mức đồng nghiệp bình thường.

Cho đến khi tỉnh ra thì tụi em đã là hai người sống trong mối quan hệ tình cảm tội lỗi rồi. Khi đó em không đòi hỏi gì, em chỉ muốn được bên anh, được yêu anh và được anh yêu.

Em đi bên lề cuộc đời người đàn ông đã có gia đình, hưởng những yêu thương còn thừa của anh ấy trong chừng 3 năm, thì bắt đầu cảm thấy tuổi xuân của mình trôi qua vô nghĩa quá. Ngày lễ Tết người ta có đôi có cặp sánh bước bên nhau còn em cứ vò võ một mình, anh ấy chỉ tới khi đã xong nghĩa vụ với vợ con, gia đình. Những yêu thương âu yếm ngày xưa bây giờ cũng chẳng còn được như ngày còn mới mẻ. Em có khác gì một bà vợ có chồng nhưng lại không được ở gần chồng đâu, yêu thương luôn cảm thấy là không đủ, ngay cả lúc đang ở bên nhau.

Em bảo anh ấy em cần một danh phận. Nếu yêu em anh ấy hãy thử nghĩ cho em. Em 28-29 rồi, em cũng cần có một mái ấm đích thực, có chồng và có những đứa con. Thật không ngờ anh ấy nói với em rằng, đó là điều anh không thể cho em. Nếu cảm thấy đã đến lúc rồi, em hãy đi tìm một người đàn ông khác . Anh cũng không muốn sống trong lừa dối nữa, anh là người đã có gia đình, với 2 đứa con không thể nào bỏ được.

Anh ấy nói thế thì có phải muốn chấm dứt với em không. Em thất vọng vô cùng, nhưng vẫn nói với anh ấy rằng hãy lựa chọn đi, em hay vợ anh ấy, cuối cùng anh ấy lại chọn vợ. Em không cam lòng.

Em biết nhiều người nghe đến đây sẽ mắng chửi em, nhưng mọi người có ở trong hoàn cảnh của em đâu mà biết. Ba năm chịu đựng những tủi hờn, chỉ mong một ngày anh ấy đưa ra quyết định rằng em xứng đáng…

Em đã tìm cách liên lạc với vợ của anh ấy, nói với chị về mối quan hệ của tụi em. Em hy vọng chị biết rồi thì sẽ để cho chồng đi, vì lâu nay anh ấy đâu có yêu vợ, nếu yêu đã không lên giường cùng người khác. Chẳng qua anh ấy sống tình nghĩa không nỡ bỏ vợ nên quyết định rời xa em. Em muốn tấn công trước để vợ người tình suy sụp mà từ bỏ, nhưng không ngờ đấy lại là cơn ác mộng với em.

Chị ấy đăng đàn trên facebook phanh phui hết mọi chuyện em đã nói với chị ấy, với đủ bằng chứng mà em gửi, tag tận tên em vào. Bạn bè chung của vợ chồng chị ấy và em, trong đó có cả các đồng nghiệp, đều đọc được hết, mọi người bắt đầu vào bình luận, chửi bới em mặt dày. Có người em không biết là ai cũng nhắn tin mạt sát em. Em buộc phải khóa facebook.

Đau lòng hơn nữa là anh ấy nổi trận lôi đình, gọi điện chửi em như hắt nước đổ đi. Anh ấy nói không thể tin được rằng em dám tìm đến nói chuyện với vợ của anh ấy, và đó là hành động chấm dứt hoàn toàn mối quan hệ của hai đứa em. Người đàn ông mới đây còn ve vuốt yêu thương, bây giờ đối với em trở nên thật hung hăng, xa lạ. Không lẽ em hành động vì hạnh phúc của mình và anh ấy lại là sai sao?".

Câu chuyện của cô gái là tình huống không ít cô gái trẻ ngày nay vướng vào. Bi kịch của cô ấy là đã mù quáng yêu đương và khao khát mưu cầu hạnh phúc riêng tư mà quên mất rằng hạnh phúc đó không thể bền, không thể được chấp nhận khi nó được xây "chen" trên nền hạnh phúc của người khác, của một gia đình khác.

Tình yêu đích thực phải đi liền với thương, đi liền với trách nhiệm và sự cam kết. Không có những điều đó, cái chúng ta tưởng là "yêu" chỉ là "dục vọng", có cố kéo dài ba năm hay ba mươi năm rồi cũng phai tàn, chẳng thể nào cho ra trái ngọt.

Tác giả: Huyền Anh

Nguồn tin: Báo Dân trí

BÀI MỚI ĐĂNG

TOP