Hai phận đời nghiệt ngã chỉ ước mơ được chết đi
Trong căn nhà cấp bốn cũ kỹ, bức tường loang lổ, hễ mưa to là dột tứ bề, mùi ẩm mốc bốc lên ngai ngái là hai phận đời bất hạnh chỉ biết nhìn nhau lay lắt sống qua ngày.
Hai phận đời nghiệt ngã chỉ ước mơ được chết đi
Trong căn nhà cấp bốn cũ kỹ, bức tường loang lổ, hễ mưa to là dột tứ bề, mùi ẩm mốc bốc lên ngai ngái là hai phận đời bất hạnh chỉ biết nhìn nhau lay lắt sống qua ngày.
Em Nguyễn Thị Dung (20 tuổi, trú tổ 2 thôn Thanh Quýt 2, xã Điện Thắng Trung, huyện Điện Bàn, tỉnh Quảng Nam) có gia cảnh hết sức bi đát. Cha em, ông Nguyễn Văn Dũng, qua đời cách đây hơn 2 năm do bị bệnh hiểm nghèo; mẹ em, bà Nguyễn Thị Huệ (45 tuổi), bị bệnh tâm thần phân liệt, người ngớ ngẩn, thường đi lang thang trên đường làng nói nhảm.
Cha sớm bỏ đi khi con vừa tròn 3 tháng tuổi. Mẹ hận cha “khoác” cho con cái tên đầy uất ức. Khổ từ khi lọt lòng, giờ đây con lại mang thêm căn bệnh hiểm ác. Mẹ nghèo kiếm bữa đói bữa no, tính mạng con