Khi phượng về là lúc áo trắng chia ly
Hạ đã về thật sự rồi! Tôi nhìn thấy, nghe thấy, ngửi thấy, cảm nhận được tất cả những gì thuộc về mùa hạ hiện hữu nơi đây. Trên những chùm hoa tím bằng lăng, đỏ phượng vĩ, trong âm thanh râm ran của lũ ve chơi trò “trốn tìm” nơi vòm lá sum sê, trong cơn gió nóng, cái nắng chang chang rực lửa. Cách nơi tôi sinh ra và lớn lên gần 70km, nhưng mùa hạ này hay bất kỳ mùa hạ nào tôi đã từng trải qua, tuổi ba mươi hiện tại hay mười tám, đôi mươi nồng cháy thì vẫn giống nhau, vẫn như một bởi cảm xúc không thể nào quên của những năm tháng tuổi học trò hơn 10 năm về trước.