Sau gần một năm ly hôn chị Minh mới có thể nguôi ngoai kể lại chuyện mất chồng chỉ vì phép thử của mình. Qua đó, chị cũng khuyên các chị em phụ nữ không nên đánh liều với hạnh phúc của bản thân mà chơi trò “thử chồng”.
Trước khi bắt đầu kể câu chuyện chị nói: “Đàn ông giờ họ ‘khôn” lắm, chiêu trò gì của vợ họ cũng nắm chắc mười mươi. Trong khi mình “thử” họ có khi họ đang cười thầm mình”.
Lau vội giọt nước mắt, chị Minh chia sẻ: “Trước khi nghĩ ra kế hoạch “thử chồng” tôi cũng đã ấm ức rất nhiều vì càng ngày chồng càng tỏ ra lạnh nhạt với tôi, đã thế anh ấy lại thay đổi tính nết, cách ăn mặc, thích làm dáng và bóng bẩy hơn xưa.
Trước kia, mỗi lần ngồi vào bàn ăn cơm chồng tôi thường xuýt xoa khen món này ngon, món kia thơm ngon, thỉnh thoảng còn hay phụ bếp, giặt quần áo cùng vợ. Vậy mà kể từ khi tôi sinh đứa con thứ hai anh ấy thay đổi 180 độ.
Tôi để ý thấy, sáng nào anh ấy cũng ăn vận thật đẹp rồi ra công trường, vốn công việc của anh ấy quanh năm mặc áo bảo hộ, không cần quá chỉn chu. Vậy mà giờ đi làm, kể cả ra đường anh ấy cũng xịt nước hoa sặc sụa, đầu tóc bóng lộn, mặt mũi nhẵn nhụi bảnh bao trông thấy. Chỉ cần bấy nhiêu thay đổi thôi cũng đủ để tôi sinh nghi.
Thế nhưng chưa hết, chồng tôi còn thay đổi cả giờ giấc làm việc, ngủ nghỉ. Sáng đi làm sớm hơn, tối thường xuyên về muộn, công tác liên miên, chuyện nhà bỏ bê, ít gần gũi với vợ hơn.
Nhiều khi bực bội quá tôi tra hỏi nhưng anh ấy chỉ nói đôi ba câu cho qua rồi lăn ra ngủ: “Anh đi làm vất vả cả ngày bên ngoài giờ chỉ buồn ngủ thôi, có chuyện gì để mai nói. Tiền bạc tháng nào anh cũng đưa đủ cho em, có thiếu gì đâu mà em kêu hoài…”.
Nếu thời gian quay trở lại, tôi sẽ không đối xử với anh như thế (Ảnh minh họa). |
Chị Minh nghe chồng nói thì gật gù, đúng là dù có thay đổi, khác lạ đến đâu đi chăng nữa thì duy chỉ có vấn đề tiền bạc là anh ấy vẫn “nộp” cho vợ nghiêm chỉnh. Nhiều khi chị nghĩ nếu anh ấy có người khác bên ngoài, làm sao có thể “nộp” đủ tiền cho vợ được.
Chị nhận thấy, bản thân chị ngày càng khó tính và đa nghi. Nhưng vì vừa mới sinh con được hơn 3 tháng nên chị không thể ngày ngày kề sát chồng, việc anh làm gì, đi đâu chị cũng chịu.
Rồi chị nghe hàng xóm nói: “Dạo này nhìn chồng cô trông bảnh bao quá, đứng gần mà cứ thơm nức, hay là có bồ có bịch bên ngoài rồi. Liệu liệu mà giữ chồng, phụ nữ sau khi sinh dễ mất chồng lắm đó”. Nghe đến đây bỗng dưng chị bất an, cảm thấy có điều gì đó không hay sắp xảy ra.
Vậy là chị lên kế hoạch “thử chồng” để xem ý tứ chồng thế nào. Hôm đó thấy chồng về muộn chị cố gặng hỏi, rồi quát tháo thật to hòng tìm cớ cãi nhau với chồng, nhất quyết không để chồng tìm kế hoãn binh: “Có gì để mai nói chuyện”.
“Đúng như dự liệu của tôi, hai vợ chồng lúc đầu ngồi nói chuyện bình tĩnh với nhau, sau đó chừng 15 phút anh ấy bắt đầu to tiếng. Các con tôi thấy thế liền khóc um lên, đứa lớn chạy ra ôm lấy chân bố van xin. Đang lúc gay cấn tôi chìa tờ đơn ly hôn ra nhằm dọa anh ấy nào ngờ vừa nhận được tờ đơn anh ấy không ngần ngại ký vào và nói: “Ly hôn thì ly hôn, đừng tưởng dọa được tôi. Tôi cũng chán lắm rồi…”, chị Minh kể.
Lúc đầu chị cũng chỉ định đưa đơn cho anh ký để dọa nạt, muốn anh ấy quan tâm đến vợ con nhiều hơn, nào ngờ sự tình ra vậy. Sau hôm đó anh công khai hơn, đi chơi thâu đêm suốt sáng, nhà cửa anh coi như quán trọ thích thì về không thích thì thôi, con cái cũng không nhòm ngó. Thậm chí đến chị anh ấy cũng coi như vô hình. Biết thử là thật nên chị đành chấp nhận ly hôn.
Kể từ ngày ra tòa, cuộc sống của chị gặp không ít khó khăn, hai vợ chồng mỗi người nuôi một đứa, cô con gái học lớp 2 được bố nuôi, còn chị nuôi đứa nhỏ.
Chỉ tội cho đứa lớn bị bố bỏ bê suốt ngày. Giá mà có cơ hội sửa sai chắc có lẽ chị sẽ từ từ khuyên giải chồng để các con không phải ly tán, để chúng không phải chịu khổ như vậy, ngày ngày nhìn các con thơ mà lòng chị đau như cắt.
Chị Minh bật khóc: “Sau ly hôn tôi mới biết thật ra chồng tôi chưa bao giờ phản bội vợ. Chỉ là do công việc quá vất vả lại lương thấp nên anh ấy xin chuyển xuống phòng ngoại giao. Theo đó, anh ấy phải thường xuyên đi gặp đối tác, khách hàng nên về muộn.
Anh ấy thay đổi cách ăn mặc cũng là vì tính chất công việc… Tại tôi ích kỷ, ít quan tâm nên không thấu hiểu được chồng mình. Chưa kể, thời gian tôi mang bầu, ở cữ nên vợ chồng tôi không thể gần gũi nhau, cứ về nhà là anh ấy lăn ra ngủ. Vậy mà tôi lại nghi kỵ, gây sự… mệt mỏi quá nên anh ấy đồng ý ly hôn”.
Vậy là “thử chồng” hóa ra mất chồng thật. Là phụ nữ không phải lúc nào cũng có thể “thử chồng”, mang hạnh phúc ra đùa giỡn được đâu.
Tác giả: Nhan Huệ
Nguồn tin: Báo Người đưa tin