Năm tháng cứ nối tiếp nhau dài đằng đẵng, những chuyện tưởng ngủ yên bỗng trỗi dậy, có người tự hào vì quá khứ, cũng có người ôm mối uất hận không biết ngỏ cùng ai. Mỗi người một câu chuyện, chẳng ai giống ai, và quá khứ đó dù tốt đẹp, hạnh phúc hay buồn bã, âu sầu cũng là một đoạn đời chẳng thể chối bỏ.
Có những hồi ức đẹp đẽ mà đi hết cuộc đời chưa chắc ta nỡ lãng quên. Có những nỗi đau biết rõ không nên cố chấp ôm giữ lại không nhắm mắt mà phó mặc thời gian. Con người, muôn đời nay vẫn luôn lạ kỳ như thế!
Nếu tình yêu không đủ lớn thì không thể bao dung với người yêu được đâu! (Ảnh minh hoạ: Thịnh) |
Kết thúc một cuộc tình, đau khổ là điều đương nhiên, nhưng đừng vì thế mà buông bỏ chính mình, như thế vừa không công bằng với bản thân, vừa bất công với người đến sau. Tình yêu, vốn dĩ tột cùng đau khổ và hạnh phúc luôn song hành cùng nhau, quá khứ trở thành một điều không thể xóa sạch. Chẳng ai ép buộc ai quên hết đi chuyện cũ được cả, thế nên điều cần làm nếu thực tâm yêu thương nhau chính là can đảm chấp nhận quá khứ.
Chẳng dễ dàng gì, vì nhiều khi trong cơn ghen ta vô tình khiến người ấy thương tổn vì những điều không đáng. Rốt cuộc, quá khứ là gì, có quan trọng không mà khiến những người đến sau lao đao mãi như thế?
Đừng nói gì, cũng đừng làm gì, cứ để thời gian trôi đi, hạnh phúc ở hiện tại và tương lai mới là điều đáng để tâm cơ mà. Có những duyên phận gặp gỡ chỉ đợi ngày phân ly, buồn đến đau lòng nhưng không thể cãi số trời định.
Ta yêu nhưng chẳng thể ngăn lòng mình ích kỷ mà nghĩ về quá khứ của người ấy. Những ngày dài hoang hoải chen vào mối quan hệ của chúng ta, có lẽ con gái luôn dại khờ và cũng ngốc nghếch khi cứ ghen với những điều đã qua.
Quá khứ ơi, xin hãy ngủ yên… (Ảnh minh hoạ: Thịnh) |
Quá khứ thật sự rất đáng sợ, có người vì nó mà mãi không thể mở lòng yêu thêm ai, có người khóc lóc ôm ký ức cũ để héo mòn dần thanh xuân. Cái cốt yếu của tình yêu đích thực chính là bỏ qua những khiếm khuyết của nhau mà nắm chặt tay bước tiếp, chứ không chỉ chăm chăm ngoái đầu nhìn về ngày hôm qua.
Trên đời này vốn dĩ làm gì có hoàn hảo, có mấy ai yêu lần đầu mà được hạnh phúc trăm năm? Người thực tâm yêu thương ta sẽ chấp nhận quá khứ nhiều khi không mấy đẹp đẽ của ta, người vẫn dịu dàng với ta sau những năm ta thương một người khác hết lòng hết dạ.
Quá khứ, một kẻ lì lợm bám riết lấy ta, chỉ chực phá hoại đi tất cả những điều ta cố công vun đắp. Tình yêu tuổi trẻ nồng nhiệt nhưng cũng thật mỏng manh, vì thế yêu thôi chưa bao giờ đủ để bên nhau lâu thật lâu.
Trên hành trình tìm kiếm hạnh phúc, ta sẽ gặp vô vàn người khác nhau, trải qua một vài bận tình duyên, cay đắng, sầu muộn có đủ cả. Để vun đắp một tình yêu bền lâu, ngoài yêu cần sự thấu hiểu, cảm thông và vì nhau mà cố gắng.
Quá khứ, giấc mơ cũ, ký ức cũ, để thời gian phủ bụi mà lãng quên đi thôi…
Tác giả: Thi Thi
Nguồn tin: Báo Dân trí