Đã có nhiều chị em kể cho tôi về chuyện vợ thì tiết kiệm từng đồng, chăm chút cho gia đình cũng vì nghĩ cho chồng cho con, vậy mà cuối cùng cũng phải nhận lấy cái kết phản bội. Tôi nghe mà chỉ thấy thương cho những cô vợ như thế, nhìn lại tôi, tôi luôn tự hào về người chồng của mình, sự cố gắng, hi sinh của tôi luôn được chồng công nhận. Tôi luôn cho rằng việc mình từ bỏ những cuộc vui chơi cùng bạn bè hay không phun phí tiền trong các món quà sinh nhật, đồ trang điểm là đều xứng đáng, tất cả việc tôi làm là vì muốn tiết kiệm để vợ chồng có cuộc sống tốt hơn nhưng cho đến một ngày, tôi mới phát hiện ra chuyện động trời.
Tôi và chồng kết hôn cách đây 7 năm, khi đó tôi 24 tuổi, còn chồng 27. Khi chấp nhận lời cầu hôn của anh, tôi phải rất đắn đo trước khi đưa ra quyết định về cùng nhà với anh. Lúc đó, công việc của anh cũng khá ổn định, còn tôi vẫn chưa ổn định được sự nghiệp.
Khi trở thành vợ anh, tôi biết mình phải thật cố gắng trong công việc, chi tiêu trong sinh hoạt đều phải tiết kiệm, vì tôi có đặt ra mục tiêu cho 2 vợ chồng sẽ mua được nhà sau 5 năm làm việc. Sau đám cưới, tôi và chồng vẫn sống chung với mẹ chồng, chưa có điều kiện để dọn ra riêng.
Hai vợ chồng có mở chung một tài khoản ngân hàng, tiền lương mỗi tháng sau khi đã trừ chi phí sinh hoạt hàng tháng, còn lại bao nhiêu chúng tôi đều gửi -vô thẻ. Vì để tiện rút khi cần, nên chúng tôi không gửi vô sổ tiết kiệm.
Chồng tôi thì muốn có con sớm nhưng tôi kiên quyết đợi ổn định công việc sau 2 năm chúng tôi mới bắt đầu có con. Sau đám cưới 3 năm, chúng tôi vui mừng chào đón đứa con trai đầu lòng, khi đó, cuộc sống của hai vợ chồng lại khá chật vật hơn, chi phí sinh hoạt hàng tháng tăng lên rất nhiều. Rồi, đứa bé không may mắn thường xuyên nhiễm bệnh nên mất thêm một khoản tiền cho việc chữa bệnh của bé.
Kể từ khi có con, tôi có đề nghị với chồng hủy bỏ các buổi tiệc sinh nhật của hai vợ chồng để tránh tốn kém. Ngay cả đám đầy tháng và thôi nôi của con, tôi cũng tổ chức đơn giản, chỉ có họ hàng hai bên.
Tôi luôn cố gắng trong công việc, chi tiêu trong sinh hoạt đều phải tiết kiệm - Ảnh minh họa |
Có lần, chồng lén giấu tôi, mua tặng tôi một cái đầm nhân ngày sinh nhật 26 tuổi. Nghĩ lại cũng tội cho anh, anh thì rất phấn khích khi tặng quà cho tôi, còn tôi thì lại tỏ thái độ rất khó chịu khi mở ra thấy món quà rất giá trị, tôi biết cái đầm đó trị giá ít nhất cũng phái 2 triệu. Tôi tức quá quá nên mắng chồng: “Anh có biết tiền mua một cái đầm có thể để gia đình mình sinh hoạt được bao nhiêu ngày không, em đã bảo là không cần chuẩn bị quà gì tốn kém mà?”. Anh chỉ im lặng và xin lỗi tôi.
Tôi luôn cố gắng tiết kiệm chi phí nhất có thể, rất hạn chế tụ tập bạn bè vui chơi, chỉ khi có những việc quan trọng hay được mời đi tiệc cũng nhờ chồng thay mặt vợ đi giúp. Ăn uống thì tôi cũng cố cho con và bố mẹ chồng được ngon bữa còn hai vợ chồng thì ăn sao cũng được.
Bé nhà giờ cũng được 4 tuổi, sáng trước khi đi làm tôi đều tranh thủ đưa bé đến nhà trẻ và chiều rước bé về. Trong 4 năm qua, tôi ra sức phấn đấu để có tăng thêm thu nhập cho gia đình. Tính từ ngày về nhà chồng cho đến nay cũng đã gần 7 năm, tháng nào tôi và chồng cũng gửi tiền đều đặn vào thẻ, không ít cũng nhiều.
Tháng trước, chị chồng tôi có đề nghị nhượng lại căn nhà với giá rẻ mà chị đang ở cho vợ chồng tôi vì hai anh chị sắp sang nước ngoài định cư. Tôi thấy nhà cũng còn khá mới và đẹp, lại vừa túi tiền của hai vợ chồng nên tôi có bàn riêng cùng chồng việc mua căn nhà đó. Tôi không hiểu vì sao chồng lại phản đối bảo rằng: "Anh thấy giờ chưa phải là lúc, vợ chồng mình ở cùng bố mẹ một thời gian rồi hẳn dọn ra riêng". Khi đó tôi cũng nghĩ chắc do chồng muốn ở lại chăm sóc bố mẹ nên tôi cũng thuận theo ý chồng.
Mẹ chồng tôi tuần trước bị trượt cầu thang phải nhập viện, khi đó lại không có anh chị trong nhà, còn chồng tôi thì đi công tác đến cuối tuần mới về. Vì cần số tiền khá lớn để lo cho mẹ nên tôi mới đi đến ngân hàng rút tiền, trước giờ vì bận chăm sóc cho con trai nên tôi cũng không có thời gian, việc gửi tiền vào thể đều do chồng đi gửi. Hôm đó, tôi mới bàng hoàng phát hiện ra chuyện động trời, số tiền trong tài khoản bị hao hụt hơn 30 chục triệu so với khoản tiền mà tôi đều cộng dồn lại hàng tháng. Vì gấp nên tôi chỉ vội rút tiền, chuyện này để mẹ hẳn bình phục rồi sẽ làm rõ sau.
Một tuần sau mẹ tôi được xuất viện, khi đó anh cũng đi công tác trở về. Anh ở nhà chăm sóc cho mẹ còn tôi có thời gian rảnh nên quyết phải làm rõ đầu đuôi chuyện tiền bị thiếu.
Tôi luôn một lòng vì gia đình, chắt chiu từng đồng cũng mong muốn cuộc sống của vợ chồng được tốt hơn, vậy mà anh đan tâm giẫm đạp lên bao cố gắng bây lâu của tôi - Ảnh minh họa |
Trước giờ, nếu cần rút tiền trong tài khoản thì cả hai vợ chồng đều bàn qua, trong khi con số 30 chục triệu cũng không phải nhỏ khi không lại bị biến mất. Tôi im lặng không hỏi chồng, tôi đến ngân hàng kiểm tra lại thì được biết, hàng tháng chồng tôi đến gửi vào tài khoản của một người phụ nữ tên Trần Thị Ánh Hồng với số tiền là 5 triệu đồng, liên tục trong 6 tháng qua.
Tôi tức điên quay trở về nhà, tôi biết ngay đó là người phụ nữ không có quan hệ họ hàng gì với hai bên gia đình, chắc chắn không ai khác, cô ta là nhân tình của chồng mình. Vì mẹ vừa xuất viện nên tôi không muốn làm bà kích động nên cố giữ kín mọi chuyện. Cả một đêm, tôi khóc sưng cả mắt, tức vì nghĩ lại bao năm qua về làm vợ anh tôi luôn một lòng vì gia đình, chắt chiu từng đồng cũng mong muốn cuộc sống của vợ chồng được tốt hơn, vậy mà anh đan tâm giẫm đạp lên bao cố gắng bây lâu của tôi.
Sang hôm sau, bình tĩnh trở lại, tôi mới hỏi anh cho ra chuyện. Chồng tôi cũng xác nhận, anh và cô ta quen được 7 tháng, cả hai người chỉ qua lại bình thường, chưa có chuyện gì vượt quá giới hạn. Vì thấy hoàn cảnh của cô ta đáng thương nên anh yếu lòng hứa chu cấp cho cô ta đều đặn hàng tháng. Sau khi cố hỏi, chồng tôi cũng chịu cho tôi số điện thoại của cô ta. Tôi gọi và xác nhận mọi chuyện đúng như lời chồng nói.
Tôi yêu cầu chồng chấm dứt mọi chuyện ngay từ đây nếu như không muốn làm lớn chuyện. Anh đồng ý, tôi cũng chấp nhận và tha thứ cho anh, tôi cũng không để mẹ chồng biết chuyện. Vì nghĩ cho gia đình, cho đứa con trai, thể diện cho gia đình hai bên nên tôi mới chọn giải pháp đó. Tôi không biết mình phải nên làm gì cho đúng trong trường hợp này khi chồng đã phản bội mình hơn nửa năm nay. Dù có tha thứ cho chồng thì trong tôi cũng không sao quên được cái cảm giác bị phản bội này.
Tác giả: T.
Nguồn tin: phunusuckhoe.vn