Tôi 26 tuổi, đang sống với chồng và em gái. Tôi là người miền Trung, ba mẹ đều là nông dân, gia đình tôi có ba chị em gái, tôi là con gái đầu lòng, ba mẹ nuôi mấy chị em tôi ăn học không dễ dàng gì nên là con cả, tôi có nghĩa vụ phụ giúp ba mẹ lo cho em. Giờ em gái giữa đang học năm 3 cao đẳng, thực ra tôi chỉ lo cho nó chi phí ăn ở, học phí thì khi nào ba mẹ kẹt tiền tôi mới cho, còn lại ba mẹ vẫn cho nó tiền học phí và tiền tiêu vặt hàng tháng. Chồng cũng hiểu cho hoàn cảnh của tôi nên anh vẫn vui vẻ, không có ý kiến gì. Mọi chuyện sẽ không có gì nếu như em gái tôi ngoan ngoãn, chịu khó, có điều dạo này tôi stress với em gái quá.
Ảnh minh họa. |
Em lười biếng, nhà cửa không bao giờ quét dọn, bàn ăn không bao giờ lau, quần áo chẳng chịu giặt giũ, nhà tắm không dọn... nói chung việc nhà không thấy em đụng tới, may mà ăn cơm em còn rửa chén (nhiều khi tôi phải rửa lại vì vẫn còn bẩn). Tôi nói nặng nói nhẹ đều không ăn thua, lâu lâu nhắc thì em có làm, có khi lại bảo mai làm nhưng cũng chẳng chịu làm. Hai vợ chồng tôi hết cách nên đành mặc kệ em, việc nhà chia đều vợ chồng tự dọn dẹp. Tối hai vợ chồng đi làm về, tôi lo phần cơm nước, chồng lo phần dọn dẹp. Tôi rất ngại với chồng, nhiều khi anh đi làm về mệt mà phải dọn phòng bừa bộn của em là bực lắm (tôi ở chung cư, căn hai phòng ngủ, vợ chồng tôi một phòng, em gái tôi một phòng).
Khi em có người yêu, vợ chồng tôi đặc biệt không thích vì em lựa lúc vợ chồng tôi không có nhà lại dẫn người yêu về, lâu lâu rủ tới nhà chơi thì không sao, nhưng chúng tôi đã nói rõ là không được dắt về nhà ngủ. Hôm trước vợ chồng tôi về thăm mẹ chồng, đã dặn em không được dẫn người yêu về, em vâng dạ rõ ngoan, vậy mà khi chúng tôi quay lại lấy đồ bỏ quên thì đã thấy người yêu em trong nhà. Em tôi còn mê game, hôm nào cũng thức khuya chơi, ban ngày thì ngủ. Giờ chưa có con tôi đã thấy bực mình rồi, sau này tôi sinh con sợ mình sẽ khó tính hơn (tôi mang bầu được 6 tháng rồi), đuổi em đi thì mình ác quá. Giờ tôi phải làm sao?
Tác giả: Duyên
Nguồn tin: ngoisao.net