Trong căn nhà trống huơ trống hoác, tài sản duy nhất chỉ có mỗi chiếc giường ọp ẹp mà cụ bà nằm thở thoi thóp vì bệnh ung thư gan giai đoạn cuối (ảnh). Cụ Vinh giờ đôi mắt gần như không nhìn thấy gì, ngồi ở góc giường vừa chăm vợ, vừa thều thào kể: “Bệnh tình vợ tôi nặng quá rồi. Giờ tôi chỉ biết cầu nguyện cho bà ấy thắng được bệnh tật. Tình chồng nghĩa vợ đời này tôi phải làm cho trọn”.
Kể từ dạo cụ Dự mắc trọng bệnh, cụ Vinh vay mượn khắp nơi để có tiền điều trị cho vợ tại bệnh viện, nhưng bệnh tình không thuyên giảm, đành xin cho vợ về nhà uống thuốc giảm đau. Hiện ngoài thời gian giặt giũ, chợ búa cho đến việc làm vệ sinh cho vợ, cụ Vinh chỉ biết quanh quẩn trong vườn với dăm luống rau khoai bán lấy tiền cơm cháo. Nhưng dù có cố đến mấy, cụ Vinh cũng khó chống lại quy luật của tuổi già.
Cách đây gần nửa năm, cụ chẳng may bị té ngã khi đang làm cơm chiều, nay 2 đầu gối vẫn cứ run lập bập, đi lại phải dùng tay vịn tường. “Vợ chồng tôi bây giờ sống được ngày nào hay ngày đó. Số phận nó thế rồi, chỉ mong khi nằm xuống có ai đó đứng ra lo liệu hậu sự”, cụ Vinh buồn bã nói. Cuộc sống của vợ chồng cụ Vinh hiện nay như ngọn đèn treo trước gió.
Mọi sự giúp đỡ xin gửi về Ban Công tác bạn đọc - Chương trình xã hội Báo SGGP, 432-434 Nguyễn Thị Minh Khai, phường 5 quận 3, TPHCM; ĐT: (028) 22111263. Hoặc chuyển qua tài khoản Báo Sài Gòn Giải Phóng: 310.10000.231438 Ngân hàng Đầu tư và Phát triển Việt Nam chi nhánh TPHCM.
Tác giả: VĂN THẮNG
Nguồn tin: Báo Sài Gòn giải phóng