Cuộc sống

Tháng 10 về, yêu thương sẽ trở lại…

Em vẫn chờ anh, nơi ấy, nơi lần đầu tiên chúng mình vô tình gặp mặt, rồi yêu, rồi thương, rồi vì nhau mà cố gắng nhiều thật nhiều.

Em vẫn luôn mong chờ tháng 10, ngày yêu thương ngập tràn trong tim khi được đón anh về với tất cả nỗi nhớ đầy vơi. Chúng mình yêu nhau từ bao giờ anh nhỉ? Từ nụ cười “che hết cả mặt trời” của em vào một ngày không nắng không mưa nơi góc quán quen thuộc, từ ngày anh bước đến đưa em chiếc khăn giấy lúc em mít ướt xấu xí, vậy mà anh vẫn dịu dàng đến lạ!

Hà Nội trong em là tất cả cảm xúc nồng nàn, ngọt ngào và ấm áp như chàng trai Sài thành em quen vào tháng 10 năm ấy. Thời gian trôi rất vội, giữa dòng đời tấp nập em vẫn luôn dõi theo anh ở một nơi cách xa em gần 1000 cây số.

Em yêu anh, chàng trai ấm áp như nắng Sài Gòn (Ảnh minh họa: Hạnh Nguyên)


“Tháng 10, anh sẽ trở lại, để gặp em nơi góc phố lạ nhưng lại rất thân thương, bởi có em”, tình cảm giữa chúng ta cứ thế lớn thêm từng ngày. Dù chỉ được ngắm nhìn khuôn mặt ấy qua màn hình điện thoại nhưng với em như thế cũng đủ ấm áp rồi.

Anh hứa sẽ trở lại, một cuộc hẹn em chờ đợi suốt cả 365 ngày, tình yêu đôi khi thật kì diệu, nó có thể khiến chúng ta vượt khoảng cách địa lý rất xa chỉ để ôm chầm một cái thật chặt, nắm tay nhau chờ hoàng hôn buông rồi lại nói câu tạm biệt trong muôn vàn nỗi nhớ.

Là vì yêu. Là vì thương. Em chưa bao giờ nghĩ rằng mình có thể mạnh mẽ gom đủ can đảm để yêu xa như thế này, bởi vốn dĩ em là một cô gái đầy mộng mơ và yếu đuối vô ngần. Em còn nhớ lần anh lên máy bay trở vào Sài Gòn, em đứng giữa phố khóc như một đứa trẻ lạc lõng, cô đơn. Em cũng chưa quên dáng vẻ ngại ngùng ngày anh ngỏ lời yêu em, chẳng bao giờ phôi phai.

Người ta bảo em thật ngốc khi đặt niềm tin vào một mối quan hệ có muôn vàn cách trở như vậy, nhưng em tin rằng anh sẽ luôn bảo vệ và yêu thương em, chân thật như con người Sài thành, đúng không anh? Những lúc anh mỏi mệt, muộn phiền vì áp lực, em chẳng thế ở bên để sẻ chia cùng anh nhưng anh vẫn luôn dịu dàng với em, trân trọng tình cảm nơi em, chỉ thế thôi là đủ lắm rồi.

Có hẹn với yêu thương (Ảnh minh họa: Hạnh Nguyễn)


Anh sợ em khóc nhè khi không có anh bên cạnh, anh sợ em lại lang thang như chú mèo hoang khi lòng nặng trĩu trăm mối tơ vò. Anh lo em dầm mưa một trận rồi ốm không có ai chăm sóc, anh thương em hơn chính bản thân mình.

Ngày đó, anh không ngần ngại đến bên em để chữa lành trái tim chằng chịt vết sẹo của một cô gái đa sầu đa cảm. Em sợ yêu, sợ chia ly và sợ cả nước mắt ướt gối mỗi đêm thao thiết khi tan vỡ một mối tình. Vậy mà lạ kì thay, em lại có thể mở lòng đón nhận tình cảm của anh, yêu anh nồng nàn với tất cả niềm tin.

Tháng 10 rồi, yêu thương sẽ trở lại, phải không anh? Chúng mình sẽ lại cùng nhau đi khắp các con đường của thành phố này. Em lại tựa vào bờ vai rắn chắc, hít hà hương thơm quen thuộc của người em yêu rồi nũng nịu vòng tay ôm anh từ đằng sau xe.

Em vẫn chờ anh, nơi ấy, nơi lần đầu tiên chúng mình vô tình gặp mặt, rồi yêu, rồi thương, rồi vì nhau mà cố gắng nhiều thật nhiều. Em chẳng biết tương lai sẽ ra sao, chỉ cần hiện tại được cạnh bên anh, dù khoảng cách xa xôi đến mấy thì em cũng nguyện lòng trao mảnh tình này cho riêng anh mà thôi.

Tháng 10 về, yêu thương sẽ trở lại…

Tác giả: Thi Thi

Nguồn tin: Báo Dân trí

BÀI MỚI ĐĂNG

TOP