Em mệt rồi, buông cho nhẹ lòng!

Hóa ra những xúc cảm đẹp đẽ mà em nâng niu đó chỉ là sự mê đắm nhất thời của trái tim vốn dĩ không điểm dừng nơi anh. Hóa ra thứ gọi là duyên phận ấy mà, lại mong manh tựa hư không tan biến sau một lời nói...

Cái cớ để buông tay…

Hanh hao chút nắng cuối mùa còn sót lại, gương mặt cũ, kí ức cũ, nhàu nhĩ và phôi phai, anh đến rồi lại quay mặt bước đi vào một ngày buồn tênh, không chút vướng bận.

dong
TOP