Giết người trong phút cuồng ghen
Ngày 25/1, TAND TPHCM mở phiên tòa xét xử bị cáo Nguyễn Đào (sinh năm 1957 ngụ quận Tân Bình, TPHCM) và tuyên phạt 14 năm về tội giết người.
Nguyễn Đào lãnh 14 năm tù. |
Theo cáo trạng, Đào và chị Thu H. (sinh năm 1970) là vợ chồng, cùng chung sống tại phường 11, quận Tân Bình, TPHCM và có 4 người con chung. Hai vợ chồng Đào làm nghề kinh doanh vải sợi phế liệu.
Đến cuối năm 2016, Đào và chị H. xảy ra mâu thuẫn nên chị H. ra ngoài thuê nhà để làm kho chứa hàng và đưa 4 người con về đây sinh sống. Khi chuyển ra sống riêng, chị H. thuê anh C. (sinh năm 1978) làm tài xế xe chở hàng và cho anh C. sống cùng nhà để tiện làm việc.
Đào thấy chị H. cho anh C. ở cùng nhà nên nghi ngờ chị H. quan hệ tình cảm bất chính với anh C. Do đó, giữa Đào và anh C. phát sinh mâu thuẫn.
Khoảng 19h ngày 21/2/2017, Đào chạy xe máy đến nhà chị H. thuê thì thấy anh C. đang sắp xếp hàng hóa trong nhà nên càng nghi ngờ về mối quan hệ bất chính trên. Đào yêu cầu được về sống chung nhà với chị H. để gia đình được đoàn tụ nhưng chị H. không đồng ý, dẫn đến việc hai bên xảy ra mâu thuẫn, lớn tiếng với nhau.
Đến khoảng 1h ngày 22/2/2017, Đào trèo tường vào nhà chị H., rồi đi lên phòng ngủ thì phát hiện chị H. và anh C. nằm ngủ dưới sàn nhà.
Đào đi xuống bếp lấy một cây gỗ rồi đi lên lại phòng ngủ đánh vào đầu anh C. nhiều cái. Chị H. nghe tiếng động tỉnh dậy cũng bị Đào đánh vào mặt.
Các con của chị H. phát hiện sự việc nên vào can ngăn, đồng thời báo công an địa phương. Công an quận 12 sau đó có mặt để đưa Đào về trụ sở làm việc. Còn anh C. và chị H. được mọi người đưa vào bệnh viện cấp cứu nhưng anh C. đã tử vong.
Vợ chồng, cha con đối mặt ở tòa
Tại phiên tòa hôm nay, bị cáo nói rằng hôm ấy ông chỉ định lên thăm các con, nhưng nghi ngờ vợ nên ông ở lại theo dõi.
“Tui lên phòng, mở đèn điện thoại thì thấy 4 cái chân gần nhau, tui nghĩ đó là con gái tui, nhưng khi xuống phòng dưới lại thấy 3 đứa con tui đang nằm ngủ. Tui rón rén đi lên kiểm tra lại lần nữa..." - kể đến đây, bị cáo òa khóc, gương mặt ông nhăn nhúm, hai đầu lông mày xô lại với nhau.
Trong những đoạn kể nhòe nhoẹt, biến dạng bởi tiếng nức nở, người ta nghe thấy tiếng bị cáo nài nỉ: "Tui chỉ kể đến đây thôi... vì... con".
Người đàn ông trong gương mặt gân guốc, giận dữ nhiều lần buộc tội vợ ngoại tình nên bản thân mới giết người. Phủ nhận cáo buộc của chồng, bà H. khai việc cho tài xế lái xe ở chung nhà để thuận tiện cho công việc làm ăn. Đêm đó, cả hai đi lấy hàng về mệt mỏi nên nằm ngủ chứ không hề có quan hệ bất chính.
Ông Đào vẫn khăng khăng: "Bà ấy nói không đúng. Tôi biết vợ tôi ngoại tình lâu rồi. Chỉ vì tôi thương các con nên không nói ra".
Nghe cha kết tội mẹ, 3 đứa con gái vừa ôm lấy mẹ khóc nức nở vừa hướng ánh mắt uất hận về phía cha.
Bất ngờ, người con gái thứ vùng dậy siết chặt nắm đấm, rồi gằn giọng phản đối: "Ông nói thương mẹ con tôi mà suốt ngày đánh đập, hành hạ. Ban ngày ông đánh! Có những hôm 2, 3 giờ sáng ông cũng lôi dậy đánh! Hết đánh bằng thắt lưng, ông lại đánh bằng cây. Như vậy cũng là thương sao!".
Nghe con gái 19 tuổi nói vậy, ông Đào cúi đầu im lặng.
Những đứa trẻ khóc nghẹn ngào khi trả lời các chất vấn của HĐXX. Nhưng tuyệt nhiên chúng không gọi ông Đào một tiếng cha nào, mà chỉ lạnh lùng gọi là "bị cáo", "ông ấy". Thỉnh thoảng, chúng lại đưa những đôi mắt ngân ngấn nước trừng những tia căm giận về phía cha mình.
Tức giận với chồng là vậy nhưng khi HĐXX chất vấn: "Bà cũng bị ông Đào đánh nhưng tại sao không đi giám định thương tật?", gương mặt bà Hoa chợt chùn xuống.
"Vì tôi thương ổng nên không đi giám định thương tật. Tôi không muốn ổng bị nặng tội thêm. Dù gì đó cũng là chồng tôi" - người vợ khốn khổ nói.
Phiên xét xử kết thúc, mấy mẹ con đứng ôm nhau òa lên khóc nức nở. Ông Đào bỗng quay lại nhìn vợ con, khuôn mặt giận dữ dần giãn ra, hai đôi mắt đỏ hoe từ bao giờ.
Tác giả: Xuân Duy
Nguồn tin: Báo Dân trí