Giới trẻ

Nụ cười rạng rỡ của nữ sinh liệt cả hai chân

Dù có hoàn cảnh thiệt thòi, Trương Trúc Phương (sinh năm 2001, Đắk Lắk) vẫn lạc quan khi nghĩ tới tương lai và mong muốn mình sẽ là chỗ dựa cho gia đình, có thể giúp đỡ người khác.

Một ngày bình thường năm 2005, khi đang múa hát cho mọi người xem, cô bé xinh xắn Trương Trúc Phương (sinh năm 2001, cựu học sinh trường THPT Cư M’gar, Đắk Lắk) khi ấy mới 4 tuổi đột nhiên ngã quỵ.

Đưa con đi cấp cứu, gia đình cô nhận được hung tin con gái mắc phải căn bệnh quái ác viêm tủy cách ngang.

Từ đó, đôi chân của cô không thể đi lại bình thường. Mọi sinh hoạt của 10X phải phụ thuộc, nhờ vào sự giúp đỡ của người khác.

Dù hoàn cảnh thiệt thòi, Trúc Phương vẫn lạc quan, vui vẻ.

"Ước gì có thể đi lại để được múa như người ta"

Chia sẻ với Zing.vn, Trúc Phương kể khi cô mới bị bệnh, cha mẹ phải lo hoàn toàn từ vệ sinh cá nhân đến ăn mặc, tắm rửa. Lúc đó cô còn không tự ngồi được, mẹ là người giúp cô tập ngồi trong một thời gian dài.

“Đến lớp 2, mình biết tự ti, xấu hổ khi phải đi học bằng xe lăn. Nhà đối diện trường, những khi thấy các bạn diện đồ đi diễn văn nghệ mình thích lắm. Ngồi thơ thẩn bên hiên nhà, mình thầm nghĩ 'trời ơi, ước gì có thể đi để được múa như người ta'”, Trương Trúc Phương tâm sự về khoảng thời gian khó khăn.

Nét xinh xắn, đáng yêu của cô gái 18 tuổi.

Bây giờ, dù đôi khi vẫn nghĩ vu vơ về hoàn cảnh của bản thân, Trúc Phương không bao giờ để mình rơi vào tuyệt vọng, stress.

“Cảm giác buồn, tủi thân là không thể tránh khỏi. Nhưng những lúc đó mình ở một mình, rồi buồn hay khóc gì thì cũng chỉ một lát là bình thường trở lại, như không có vấn đề gì”, cô nói.

Hiểu rõ hoàn cảnh của mình, Trúc Phương luôn suy nghĩ tích cực, lạc quan và cố gắng đạt được những gì mình mong muốn.

Trên trang cá nhân, cô thường đăng những hình ảnh thân thiết, vui vẻ bên bạn bè. Nụ cười tươi tắn là ấn tượng lớn nhất của mọi người khi nghĩ đến cô nàng.

Đỗ đại học với 23,5 điểm

Trúc Phương cảm thấy may mắn khi từ nhỏ đến lớn luôn nhận được sự yêu quý, giúp đỡ của bạn bè, thầy cô và những người xung quanh. Suốt những năm đi học, không ai miệt thị hay khiến 10X cảm thấy bị cô lập.

“Mình không thể nhớ hết những kỷ niệm mà bạn bè khiến mình xúc động. Từ lớp một đến lớp 12, mình đều có những người bạn thân gắn bó, giúp đỡ từ trường về nhà. Những đứa bạn mình nhiệt tình, vui tính cực kỳ. Đó cũng là nguồn động lực lớn giúp mình sống vui vẻ hơn”, cô nói.

Bạn bè luôn là nguồn động lực lớn của Trúc Phương.

Vượt qua khó khăn của bản thân, nữ sinh 18 tuổi vui mừng khi chinh phục được ước mơ vào đại học. Cô trúng tuyển vào ngành Hệ thống thông tin quản lý của ĐH Kinh tế TP.HCM với số điểm 23,5.

Mong muốn lớn nhất của nữ sinh 2001 ở hiện tại là đủ điều kiện, sức khỏe, học tập thật tốt để "ra trường mà không bị nợ môn nào".

"Tương lai mình mong muốn ra trường có việc làm ổn định để nuôi bản thân, là chỗ dựa của cha mẹ và có cơ hội giúp đỡ những người khác nữa", Trúc Phương nói về những dự định sau này.

Tác giả: Đinh Phạm

Nguồn tin: zing.vn

BÀI MỚI ĐĂNG

TOP