|
Đàn ông một khi đã yêu ai thì sẽ hết sức chiều chuộng, nâng niu, có dời non lấp bể anh ta cũng gắng lòng gắng sức làm cho bằng được. Còn một khi con tim của anh ta không bên bạn, thì mọi nỗ lực, hy sinh, chịu đựng của bạn đều bằng không. Em đã thấm thía câu nói này sau 7 năm yêu anh, bất chấp để được làm vợ anh mà không hề biết đến vị ngọt của tình yêu. Em đã rất thấm, khi nhìn thấy anh yêu cô ấy.
Em biết về mối quan hệ của hai người, đã lâu, nhưng con tim yếu đuối sợ mất anh cứ bắt em phải lặng thinh, coi như không nghe, không biết. Dù cái đêm em ra máu do thai ngoài dạ con đi cấp cứu anh không về là đang bên cô ấy, dù không biết bao lần anh nói anh đi công tác đều là đang đi chơi cùng cô ấy, dù trăm ngàn lần anh tìm cớ thoái thác không về nhà ăn cơm là do đang tận hưởng tình yêu bên người con gái của anh, dù không ít lần đi ăn trưa với em mà anh nhấp nhổm xem đồng hồ vì có hẹn cùng cô ấy, em vẫn gượng cười…
Em tự nhủ lòng, vì yêu mà muốn sao cũng được, chỉ cần em có anh, thì vị trí thứ hai, sau cô ấy, em vẫn cam lòng. Nhưng em có thật sự có anh không?
Chưa bao giờ anh ở bên lúc em cần. Em có một người chồng, là người em yêu hơn chính bản thân mình, nhưng tình yêu ấy chưa bao giờ được đền đáp. Em rất chạnh lòng khi những ngày lễ tết người ta có chồng đưa đón đi chơi, được nâng niu chiều chuộng như một nữ hoàng, họ khoe hoa, khoe quà trên facebook. Còn em, em chưa bao giờ có gì để khoe về người đàn ông của mình cả, bởi đến đưa con về ngoại ngày lễ tết cũng là chỉ có em và con lủi thủi đi về.
Em có thể vì yêu anh mà bạc đãi bản thân mình, nhưng cha mẹ em không tránh khỏi những lúc nhìn con gái của họ mà buốt ruột nuốt nước mắt vào trong. Em đã không để ý đến cảm xúc của những người yêu thương, lo lắng nhất cho mình, em chỉ biết cắm cúi vào thứ tình yêu mộng mị đầy tuyệt vọng.
Mẹ nói với em: “Cha mẹ cho con một hình hài đẹp xinh từ lúc mới lọt lòng và mong con biết yêu thương, chăm sóc nó, cho con tri thức, tâm hồn để biết cân nhắc nghĩ suy. Nếu khổ quá thì buông, yêu thương cần thật tâm, chỉ mình con yêu và tận tâm thôi chưa đủ”. Em đã yêu thật tâm, nhưng trao nhầm nó cho một tình yêu không có thật.
Em không trách anh vì sao đón nhận tình yêu ấy mà không thể cho em nổi một ngày hạnh phúc. Nhưng em muốn nhắn nhủ đến anh rằng, mỗi một thời điểm, hãy chỉ lựa chọn yêu thương một người mà thôi, yêu thật tâm, yêu hết lòng, để không ai phải tổn thương, day dứt.
Tác giả: Linh Đan
Nguồn tin: Báo Dân trí