Ruth từng là một giám đốc kinh doanh của công ty bán hàng trực tuyến. Công việc bận rộn khiến bà và con hầu như không nhìn thấy nhau, và bà mẹ đơn thân cảm thấy cần phải thay đổi điều đó.
Trong vòng 18 tháng, bà đã bán tất cả mọi thứ và đưa cậu con trai, khi đó mới 7 tuổi, bước vào một cuộc phiêu lưu khắp thế giới.
Ruth bán nhà cũng như tất cả đồ đạc và chỉ giữ một số kỷ vật của gia đình. Louis giữ lại những món đồ chơi của mình để trao cho những trẻ em không có đồ chơi ở những nơi cậu đến. "Tôi biết rằng Louis sẽ hiểu thêm về thế giới và cách mọi người sống trong mỗi quốc gia, hơn là ở trong lớp học”.
Họ rời Úc vào năm 2012, nhiều bạn bè và gia đình từng nghĩ họ sẽ trở lại trong vòng vài tháng. Tuy nhiên, Ruth và Louis đã đi được gần 5 năm và không có ý định quay về sớm.
Ruth và Louis đã phải trở về Úc một thời gian ngắn để làm mới hộ chiếu. Bây giờ họ đang ở Đông Nam Á. Mục tiêu của hai mẹ con là sẽ đặt chân đến 100 quốc gia trong 2-3 năm tới.
Ruth thừa nhận rằng việc làm của mình có thể khiến một số bậc phụ huynh không đồng tình, nhưng bà khẳng định rằng Louis là minh chứng cho thấy việc để con cái được tự do hoạt động là một điều đúng đắn. "Khi chúng tôi quay trở lại Úc, Louis đi học trong một tuần và các giáo viên đã rất ngạc nhiên về kiến thức của nó. Hầu hết các bài kiểm tra đều đạt điểm A”.
Họ cũng sử dụng mạng xã hội như một cách truyền thông hiệu quả để kêu gọi sự giúp đỡ từ nhiều người đến những hoàn cảnh khó khăn trên đường đi. "Ở mỗi nước chúng tôi ghé qua, có những đứa trẻ nghèo khó tới mức không có đủ quần áo hay giày dép, vì vậy chúng tôi kêu gọi bạn bè giúp đỡ họ”.
Sau vài tuần, Ruth và Louis lại vào một khách sạn để giặt quần áo, kiểm tra email, và cập nhật trang web của họ. Blog của Ruth nay đã có hàng ngàn người theo dõi.
Ruth cũng cho biết mình nhận được nhiều email từ các bà mẹ và ông bố trên khắp thế giới nhờ tư vấn. Bà không hối tiếc về việc làm của mình, nếu con trai muốn đi học cao hơn, họ sẽ quay trở lại Úc. Còn nếu không, họ sẽ tiếp tục hành trình cho đến khi cậu bé vào đại học.
Tác giả bài viết: Minh Hải