Cuộc sống

Mải sự nghiệp, tôi 'đẩy' vợ trẻ vào tay tình cũ

Nhìn Oanh cố giấu cái bầu đã lùm lùm đội áo và nghe em mếu máo rằng tôi mải theo đuổi sự nghiệp để em cô đơn khi gặp lại Lượng đang buồn vì trục trặc hôn nhân với vợ. Và thế là cả em lẫn Lượng đều không thể kìm chế được...

Ảnh minh họa: Internet

Cách đây 5 năm do thành tích học tập trong trường đại học luôn xếp loại ưu tú cùng với sự nỗ lực suốt 2 năm cống hiến có hiệu quả cho công ty nên tôi được ban lãnh đạo nhất trí tạo điều kiện để tôi có một suất học bổng cao học ở nước ngoài với cam kết là sau khi tốt nghiệp tôi sẽ trở về tiếp tục phục vụ cho công ty. Tiếng là học tập, nghiên cứu với thời gian là 2 năm để có tấm bằng thạc sĩ kinh tế quốc tế, nhưng với tôi luôn luôn là thiếu, là ít ỏi vì ngoài giờ lên giảng đường, tôi gần như ở lỳ trong thư viện để đọc tài liệu nhằm tích lũy thêm, hoàn thiện hơn kiến thức của mình.

Ở thành phố nơi tôi học tập không nhiều người Việt, nên dịp để những đứa con xa nhà gặp gỡ ,giao lưu được quy định là ngày tết cổ truyền của dân tộc. Ngoài những món ăn mang đậm hương vị ngày tết khiến chúng tôi rưng rưng nhớ về nơi chôn rau cắt rốn, nhớ về bố, mẹ, người thân đang cách mình cả nghìn cây số thì chúng tôi còn được thưởng thức chương trình văn nghệ mà đạo diễn cũng như diễn viên đều là những sinh viên Việt Nam trẻ trung, tài giỏi đảm nhiệm. Tôi dành sự ngưỡng mộ mà cảm tình với đôi bạn trẻ là sinh viên của một trường đại học khi họ trình bày bài hát giao duyên của làng quan họ. Làn điệu quen thuộc ấy là nơi nuôi tôi lớn lên không chỉ nhờ sữa mẹ mà còn nhờ những lời ru, câu hát quan họ của liền anh, liền chị say đắm, ngọt ngào.

Qua bạn bè tôi biết cô gái tên Oanh người thành phố, Oanh học giỏi, xinh đẹp, dịu dàng, còn chàng trai tên Lượng khoẻ mạnh, rắn rỏi, tính bộc trực, tốt bụng như những thanh niên trưởng thành từ ruộng vườn, đồng bãi. Oanh và Lượng mến nhau vì tài, sau nhau vì đức nên trở thành cặp đôi được bạn bè yêu mến, ủng hộ…

Tưởng cũng chỉ là sự quen biết, xã giao để rồi không lâu sau sẽ quên nhau vì cuộc sống còn nhiều chuyện để quan tâm. Không ngờ 2 năm sau khi tôi trở về nước bọn bề lo toan với cái chức trưởng phòng kinh doanh mà ban lãnh đạo nhất quyết trao cho tôi thì bất ngờ tôi gặp lại Oanh ngay tại nơi làm việc của mình. Hoá ra Oanh có chị họ là nhân viên dưới quyền tôi mà lâu nay tôi không hay biết.

Oanh cho tôi một cái hẹn ở quán cafe trong phố, em tâm sự đã chia tay với Lượng trước khi nhận bằng tốt nghiệp. Oanh bảo lý do để đường ai nấy đi bắt nguồn từ Lượng, vì trong thời gian đi thực tập để hoàn thành luận án Lượng phải lòng một cô gái khác và Oanh là người quyết định quên mối tình đẹp suốt 4 năm họ bên nhau đó. Từ thông cảm sẻ chia đến yêu nhau chỉ là một khoảng cách nhỏ. Rồi Oanh trở thành vợ tôi, thành chủ căn nhà 2 tầng với kiến trúc thời thượng đậy đủ tiện nghi mà tôi kịp mua bằng tiền của những năm tháng chắt chiu, dành dụm từ lương, thưởng, từ công việc làm thêm của mình. Oanh 24 còn tôi bước vào tuổi 32 nhưng thực lòng tôi chưa muốn gia đình có thêm thành viên mới vì sắp tời công ty sẽ tài trợ mấy suất học bỏng để những người đã có bằng thạc sĩ như tôi sang nước ngoài làm luận án tiến sĩ nếu chúng tôi hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình ở công ty…

Đem tin lành tâm sự cùng Oanh, tưởng em ủng hộ nào ngờ em không đồng tình với lý do em muốn thực hiện thiên chức thiêng liêng của người phụ nữ là được làm mẹ. Tôi cố tình né tránh, giữ gìn mỗi khi gần gũi vợ và cho đến ngày tạm biêt Oanh lên đường sang trời Âu Oanh cũng chưa mang bầu.
Thế nhưng tôi như bị dội gáo nước lạnh, chết đứng khi về thăm vợ trẻ lúc thời gian hoàn thành luận án còn đúng 1 năm nữa… Nhìn Oanh cố giấu cái bầu đã lùm lùm đội áo và nghe em mếu máo rằng tôi mải theo đuổi sự nghiệp để em cô đơn khi gặp lại Lượng đang buồn vì trục trặc hôn nhân với vợ. Và thế là cả em lẫn Lượng đều không thể kìm chế được. Tôi không muốn mang tiếng bỏ vợ, tôi còn yêu thương Oanh, tôi biết phải làm sao đây?

Tác giả: NGỌC HÀ

Nguồn tin: Báo Tiền phong

BÀI MỚI ĐĂNG

TOP