Trong một lần đi chơi với đám bạn thân, bạn bè của Thúy có dẫn theo Việt - một anh chàng trai điển trai, vóc dáng cao ráo. Thúy đã mê Việt ngay lần gặp đầu tiên. Tuy nhiên Việt lại không chú ý đến cô mà ánh mắt của anh dán chặt vào Ngân - cô bạn thân sở hữu nhan sắc xinh đẹp rạng ngời của Thúy. Mặc dù Thúy buồn nhưng không hề bất ngờ bởi dù là chàng trai nào thì cũng sẽ bị vẻ đẹp của Ngân cuốn hút.
Sau vài lần đi chơi, bỗng nhiên thái độ của Việt hoàn toàn thay đổi. Mọi người có thể thấy rõ từ mê mệt Ngân, Việt chuyển sang tán tỉnh Thúy một cách lộ liễu. Điều này khiến Thúy rất bất ngờ, cô không hề khoe mẽ về gia cảnh của mình cho Việt biết, bạn bè của cô cũng không phải là kẻ nhiều chuyện, lẽ nào Việt thật sự thích cô? Trái tim của Thúy đập loạn trong lồng ngực, nếu Việt yêu cô thật lòng thì cô không có lý do nào lại từ chối tình cảm của anh?
Rồi Thúy cũng nhận được tin nhắn, Việt muốn Thúy trở thành bạn gái của anh. Thúy vui mừng khôn xiết, cô lập tức đồng ý trước lời tỏ tình của Việt. Kể từ hôm ấy, hai người chính thức là một đôi dù bề ngoài nhìn khá khập khiễng. Việt cao ráo điển trai, còn Thúy ốm tong teo, da đen sạm. Thúy ý thức được mình là một cô nàng kém sắc nhưng rất có lòng tin vào tình cảm Việt dành cho cô. Hẹn hò đúng một tháng, Việt đã đánh tiếng muốn cưới Thúy làm vợ.
Tối hôm ấy, Việt dành tặng Thúy một bàn tiệc với rượu ngon và ánh nến lung linh. Giai điệu nhạc du dương khiến trái tim Thúy thổn thức. Trong khung cảnh lãng mạn đó, Việt đeo vào ngón tay Thúy chiếc nhẫn và ngỏ lời cầu hôn ngọt ngào. Khỏi nói cũng biết Thúy xúc động đến rơi nước mắt. Thúy gật đầu nhận lời vì cô tin Việt chính là người đàn ông định mệnh của đời mình. Thúy không hề mảy may hoài nghi tình cảm của Việt, bởi chắc chắn anh không hề hay biết cô vốn là thiên kim tiểu thư nhà giàu, từ nhỏ đã sống trong nhung lụa.
Khi hai bên gia đình gặp mặt bàn bạc hôn sự, Việt lúc này mới thể hiện vẻ kinh ngạc trước sự giàu sang của gia đình Thúy. Thúy chỉ cười trừ, cô không cần phải giấu nữa bởi hai người sắp chính thức thành vợ thành chồng.
Khi đặt may áo cưới và vest, Việt nằng nặc yêu cầu nhà thiết kế phải may thật đẹp, thật tinh xảo để thể hiện được đẳng cấp của cô dâu chú rể. Thúy khá bất ngờ trước đòi hỏi của Việt, bởi cô chỉ muốn đám cưới diễn ra trước sự chúc phúc của bạn bè và người thân trong gia đình nên không cần quá cầu kì. Nhưng Việt thì khác, anh luôn đòi hỏi phục vụ những thứ tốt nhất, được khoác lên mình những món đồ xa xỉ nhất. Thái độ của Việt khiến Thúy nhận ra anh đã thay đổi.
Thúy bắt đầu ngẫm lại mọi chuyện rồi tìm đến tâm sự với Ngân. Lúc này Ngân mới thở dài kể cho Thúy nghe một chuyện tày trời mà cô đã giấu bạn thân của mình. Có lần do bị Việt đeo bám quá dai dẳng, Ngân đã buộc miệng nhắc đến gia cảnh bề thế của Thúy trong cơn cáu gắt với anh ta. Khi đó dù Ngân đã cười xòa và "chữa cháy" bằng những lời nói đùa nhưng vẻ mặt của Việt rõ ràng là không tin. Thế rồi anh ta bắt đầu điều tra về gia cảnh của Thúy và lên kế hoạch tán tỉnh Thúy bằng được.
Thúy nghe xong liền bủn rủn chân tay, hóa ra Việt đã biết cô là cành vàng lá ngọc cho nên mới tán tỉnh cô dồn dập đến vậy. Chỉ cần nghĩ đến viễn cảnh bước vào hôn nhân với một gã đàn ông giả dối như Việt, Thúy đã lạnh run cả người. Cô cắn chặt môi nghĩ cách hoãn lại đám cưới. Nhưng thiệp mời đã được phát đến tay mọi người, nếu bây giờ không đưa ra một lý do cụ thể thì Việt chắc chắn sẽ không từ bỏ.
Thúy ngẫm nghĩ một hồi rồi nảy ra một ý tưởng, nếu Việt đã nhắm vào gia cảnh bề thế của cô, vậy thì cô sẽ khiến anh ta tự động vứt bỏ miếng mồi ngon ấy. Thúy gọi điện về nhà dặn bố mẹ vài câu rồi phóng xe đến nhà Việt, vừa vào cửa, cô hốt hoảng vừa khóc vừa sợ hãi ôm chầm Việt rồi bảo: "Bố mẹ của em bị phá sản rồi! Bây giờ nhà cửa và đất đai phải bán để trả nợ. Anh giúp em với, không thôi em chết mất!".
Việt nghe xong thì điếng người, anh gằn giọng hỏi: "Có thật không? Chuyện nghiêm trọng đến mức nào?". Dường như Việt còn chưa tin, anh ta rút điện thoại ra rồi gọi cho bố mẹ Thúy. Không biết họ nói gì mà khuôn mặt của Việt trắng bệch, ánh mắt thất thần.
Thúy khóc nức nở: "Em không muốn hủy bỏ hôn lễ nhưng hiện giờ tiền trả nợ không có thì tiền đâu mà tổ chức đám cưới. Anh nghĩ cách giúp bố mẹ em với!". Ánh mắt Việt đột ngột trở nên dữ dằn. Anh gạt tay Thúy rồi lạnh nhạt bảo: "Em nhìn gia cảnh của anh xem, làm gì có điều kiện giúp đỡ nhà em. Nếu đã không có tiền thì hủy hôn lễ, anh không muốn dính dáng đến chuyện nợ nần của nhà em. Chúng ta chia tay thôi!". Thúy lộ ra vẻ mặt kinh ngạc thật sự. Cô không ngờ Việt lại phũ phàng đến vậy. Cô hỏi thêm: "Anh sẽ không hối hận vì đã bỏ rơi em chứ?"
Việt nhìn Thúy với ánh mắt khinh thường: "Em đừng mắc bệnh hoang tưởng, nếu nhà em không giàu thì anh có điên mới yêu em!". Khi nghe những lời phũ phàng nhưng thật lòng của Việt, Thúy thấy nhói đau lồng ngực. Cô lặng lẽ lau nước mắt rồi ra về.
Ngày hôm sau, Việt nằng nặc đòi gặp Thúy, anh ta thậm chí còn quỳ xuống van xin Thúy và và bố mẹ của cô tha lỗi vì đã hủy hôn lễ khi nghe tin gia đình vợ tương lai vỡ nợ. Thì ra sáng nay anh ta đã nhờ người quen kiểm tra lại thông tin. Thậm chí có người còn mắng Việt bị điên, bởi bố mẹ Thúy đều là người có tiếng trong giới bất động sản, nếu gia đình họ phá sản thì chuyện này đã đồn ầm và sớm lên mặt báo rồi.
Việt xin lỗi Thúy mỏi miệng nhưng cô chỉ nhìn anh bằng ánh mắt khinh bỉ. Bố của Thúy đuổi Việt về, ông còn nhắc nhở: "Từ giờ tôi cấm anh xuất hiện trước mặt con gái tôi. Nhà này không hoan nghênh người như anh chứ đừng nói là làm rể!".
Việt tái mét mặt khi nghe bố Thúy cảnh cáo. Anh nghiến chặt răng đứng dậy, tiếc đứt ruột vì đã để lỡ mất miếng mồi ngon béo bở. Khi bóng lưng Việt khuất dần, Thúy vẫn còn đau lòng lắm vì biết mình yêu lầm người. Giá như cô không mê muội thì ngay từ đầu đã nhận ra bản chất giả dối của Việt.
Tác giả bài viết: Uyển Nhi
Nguồn tin: