Mỗi bữa ăn chính của Hoàng đế nhà Thanh trong Tử Cấm Thành đều lên đến gần trăm món sơn hào hải vị, cả một bàn tiệc thịnh soạn. Điều này là để thể hiện vị thế và quyền lực của nhà vua, thể diện của hoàng gia.
Tuy nhiên trong đó, không phải món ăn nào cũng là món yêu thích của nhà vua. Cả bàn ăn nhưng có những món Hoàng đế không hề đụng đũa đến.
Nhưng những món ăn này không bao giờ được đổ bỏ đi bởi hầu hết các vị Hoàng đế đều rất tiết kiệm, làm gương cho thần dân. Nếu vậy, những món ăn thừa này sẽ được xử lý như thế nào?
Thức ăn của Vua toàn là sơn hào hải vị. |
Ban thưởng cho các phi tần hoặc quan viên
Trong những triều đại trước, Hoàng đế thường ban thưởng chức vị hay vàng bạc châu báu cho mỹ nữ hậu cung, quan viên của mình. Nhưng trên thực tế, những món đồ giá trị này thậm chí còn không đáng giá bằng những món ăn Vua ban.
Đó là bởi vì đối với người Trung Hoa cổ xưa, lễ nghi cao nhất trong việc mời cơm chính là mời đối phương tới nhà mình ăn cơm. Do đó, việc Hoàng đế ban món ăn của mình cho quần thần dưới trướng là một ân huệ vô cùng lớn, không phải ai cũng có được, thường phải là người có chức vị quan trọng, được Vua tin tưởng hoặc lập được công lớn.
Xét trên một góc độ khác, đây cũng là vinh dự cho những người được ban thưởng vì được ăn chung món với Hoàng đế.
Để cung nữ, thái giám kiếm lợi
Không phải lúc nào những món ăn của Hoàng đế cũng được ban thưởng cho các phi tần hậu cung và quan viên. Do đó, nó sẽ trở thành mục tiêu tranh giành của các cung nữ, thái giám.
Thực tế, các cung nữ và thái giám trong Tử Cấm Thành không bao giờ dám ăn các món ăn thừa của Hoàng đế vì sẽ phạm vào tội khi quân. Họ tranh giành những món ăn này với mục đích kiếm lợi chứ không phải để ăn.
Những cung nữ và thái giám sẽ lén lút đem bán món ăn của Hoàng đế ra ngoài cung, cho các tửu điếm lớn. Do đó là món ăn trong cung, phục vụ những người quyền cao chức trọng, lại qua tay của Thương thiện trong cung nên mùi vị chắc chắn "không thể đùa được" và giá cả cũng rất cao. Nhờ đó, những cung nữ và thái giám sẽ có được một nguồn thu không nhỏ, giúp họ sống sót trong cung hoặc gửi tiền về cho gia đình.
Một số món ăn khác thậm chí còn được bán với giá rẻ cho vài người bán hàng rong. Họ sẽ nấu thành cháo rồi đem bán khắp các con đường, ngõ hẻm, phục vụ người dân nghèo, ai cũng có thể ăn. Điều này cũng tránh được sự lãng phí của những món ăn xa hoa.
Ăn uống là một việc rất quan trọng đối với người Trung Quốc, nó mang ý nghĩa lễ nghi và rất nhiều phép tắc. Do đó, cách xử lý đồ ăn thừa của Hoàng đế cũng là một trong những chủ đề được nhiều người quan tâm đến tận ngày nay.
Tác giả: Việt Hương (T/h)
Nguồn tin: doisongphapluat.com