Mới đây, trên trang cá nhân, cô gái có tên Phạm Thị Hải Yến (SN 1998, Hà Nội) đã chia sẻ câu chuyện thú vị về anh trai của mình.
Theo đó, Hải Yến kể về những kỷ niệm “tuổi thơ dữ dội” của hai anh em, khiến người đọc nhất là gia đình nào có anh trai – em gái đều cảm thấy như mình đang cùng trải qua tuổi thơ vui tươi.
Bài viết về anh trai của Hải Yến thu hút nhiều sự quan tâm. |
Chia sẻ với PV báo Người Đưa Tin, Hải Yến cho hay lý do cô bạn viết “có anh trai thì thế nào?” là bởi Hải Yến cảm thấy có anh trai rất thú vị nên cô muốn chia sẻ với mọi người.
Hải Yến cho biết anh trai cô tên Phạm Trung Hiếu (SN 1993), ngày nhỏ hai anh em thường có rất nhiều kỷ niệm vui buồn cùng nhau.
Hai anh em Hải Yến. |
Được biết đến với những mẩu chuyện thú vị về người thân, Hải Yến cũng chia sẻ thêm: “Nếu có thời gian, tôi sẽ viết nhiều hơn về gia đình, về những người xung quanh, đơn giản bởi tôi muốn lưu lại tất cả những thứ đẹp đẽ nhất”.
Dưới đây là tâm sự “có anh trai thì thế nào?” của Hải Yến thu hút hàng ngàn lượt chia sẻ của cộng đồng mạng:
"CÓ ANH TRAI THÌ THẾ NÀO?
Để góp phần làm cho mình có một tuổi thơ ra hồn, bố mẹ mình đã sinh ra ông anh mình trước mình 5 năm.
Anh mình muốn trở thành một cầu thủ bóng đá đỉnh cao của xóm. Ngày nào cũng vác mình ra sân, đứng giữa cái cổng gọi là "khung thành" tuyên bố: "Nếu mày bắt được quả này, mày là thủ môn giỏi nhất làng luôn". Lời nói như nguồn động lực chạm sâu thẳm vào ý chí mình.
Mình dạng 2 chân, cong cong người chuẩn bị nghênh chiến. Anh mình lùi 3 bước lấy đà. Sút 1 phát. Mình đỡ được. Mình cười phớ lớ. Đỡ được rồi này. Nhưng cái gì tanh thế? Mặn mặn nữa. Quệt 1 phát. Là máu mũi 2 hàng ào ào ăn mừng chiến công. Đoạn sau mình ngất rồi nên không nhớ nữa.
Nói không phải khen chứ anh mình lười kinh khủng. Hồi mình bé thì lấy dây buộc vào người mình xong bảo "Ra cổng gẩy rơm đi". Lâu lâu không thấy vào lại giật giật dây xem có trốn đi đâu không. Ở nhà phơi thóc thì chạy đi chơi.
Lúc trời mây đen kéo đến. Một mình mình cào thóc trong nước mắt. Hồi mình học THCS anh mình có nói một câu làm mình cảm động mãi không quên.
"Đi học đứa nào động vào mày cứ bảo tao, tao đập cho". Hôm sau mình đi học về nghe tin anh mình bị đập. Hai mắt anh mình sưng lên kéo theo cả trời tâm tư mình nặng trĩu...
Hải Yến thấy vui khi có anh trai. |
Nếu bạn đói mà lại không biết nấu ăn, đừng lo, anh trai bạn sẽ làm điều đó. Hồi đó, món cơm rang đập thêm quả trứng với mình như thiên đường. Nhìn anh điệu nghệ rang mà trong lòng rộn ràng. Rang xong thì sao? Sẽ múc ra 2 bát, hai anh em cùng ăn rồi nhìn ngắm bầu trời xanh trong.
Đấy là mơ thôi nhé. Tỉnh lại tỉnh lại đi. Anh sẽ ăn một mình. Rồi chừa lại một phần ở chảo. Gọi mình lại ăn. Ăn xong rồi đi rửa chảo luôn nhé.
Nhà mình bán thịt lợn và bọn mình là shipper của mẹ. Cầm túi thịt trên tay, ngồi trên con xe đạp cà tàng, anh mình cong mông chở mình đi. Dừng xe lại. Hất hất cằm ra hiệu. Mình biết điều tụt xuống, vừa mở cổng vừa gọi: "Anh Úy ơi thịt...".
Những chữ sau đó bị nuốt vào trong bụng vì đón mình không phải anh Úy. Mình đã gặp anh Úy. Anh Úy không như thế. Con "yêu tinh 8 ti" vừa thấy mình chẳng nói năng gì đã chồm lên đớp cái rồi tính tiếp.
Con chó mày bị động kinh à?. Mình khóc ré lên. Thằng anh mình cười ha hả. "Kém thế. Chó cắn phải ngồi xuống chứ..."
Sau đó anh mình mặc thêm cho mình cái áo và dặn "Đừng nói cho mẹ biết nhé". Cả đường đi đến tận lúc về, mình cứ i ỉ khóc nên mẹ mình "không biết".
Nếu có anh trai, bạn sẽ được chơi các trò chơi mạo hiểm. Ví dụ như tàu lượn siêu tốc chẳng hạn. Trên trạm bơm có bể xả nước, nhiều nước lắm. Anh mình đứng dưới đấy cho nước chảy qua xong bảo thích lắm thế nên bế mình vứt xuống.
Mình đứng xuống. Thích thật. Được 1 giây 2 giây sau thì bị cuốn đi. Anh mình hốt hoảng chạy dọc theo máng bê tông túm được áo vác mình lên. Rồi cả vụ ra đê trèo lên cây bạch đàn bé bé, trèo lên tận ngọn rồi thả người cho cây bạch đàn cong xuống.
|
Anh mình bảo: "Bám vào đi". Mình ra sức bám vào. Anh mình thả ra cái, mình bay tận lên ngọn cây xong không đủ nặng để cong xuống, cứ lơ lửng như một vị thần. Có anh trai bạn sẽ bị đánh mỗi ngày mà chẳng hiểu tại sao.
Mẹ mình thì sẽ chửi: "Mở mắt ra mà nhìn thằng Linh với cái Liên đấy. Anh em nó như anh em mày không?" Thằng anh mình gắt lên: "Nhưng em nhà nó không như em nhà mình".
Có thể mẹ mình không biết Liên học cùng lớp mình, buổi trưa đến lớp mắt vẫn ầng ậc nước vì bị anh đánh.
Anh mình còn hay đưa mình đi tát cá. Mỗi lần vỡ bờ, mình mếu máo gọi là lại bị ăn chửi. Có hôm đi tát cá mệt quá, đi về nhà, vào phòng lăn ra ngủ. Tỉnh dậy thấy cả xóm đang đi mò ở dưới ao. Bố mình vừa mò vừa khóc...
Có anh trai nói chung là sứt mẻ đầu tí thôi. Chứ cũng vui phết”.
Tác giả: Thanh Lam
Nguồn tin: Báo Người đưa tin