Cuộc sống

Chỉ cần dành một phút để hỏi em về ngày hôm nay, sao em phải mong chờ một điều giản đơn đến thế?

Nếu tình yêu chỉ là một thói quen, liệu có chắc chúng ta sẽ cùng nhau đi đến cuối?

Ngày hôm nay không giống như hôm qua. Tình yêu của chúng ta chẳng còn như lúc trước. Em mệt mỏi, anh im lặng, chúng ta cứ thế mà xa nhau. Người ta cứ nói yêu lâu dễ chia tay, em từng không tin nhưng cho đến hôm nay em đã chấp nhận rằng đó là sự thật. Anh à, nếu tình yêu chỉ là một thói quen, chúng ta sẽ không ai dám chắc có thể cùng nhau đi đến cuối.

Một người cần khoảng trống để lặng im, một người cần sự hỏi han vỗ về sau những ngày thấm mệt. Đàn bà, suy cho cùng vẫn chính là kiểu: “Miệng nói anh đi đi nhưng lại muốn người kia ở lại.”, “khi nói anh không cần bận tâm là lúc muốn được vỗ về…”. Trăm ngàn lần xin anh đừng tin rằng đàn bà mạnh mẽ lo được mọi chuyện. Lớp mặt nạ mạnh mẽ ấy, đàn bà phô ra cho người đời nhưng chỉ cần đúng người che chở, họ sẽ chẳng phải gồng mình nữa!

Đàn ông đừng vội trách đàn bà gây sự vô lý, kiếm cớ vô duyên. Bởi nếu không yêu anh, họ sẽ chẳng bao giờ làm vậy. Họ chỉ muốn mỗi ngày đều được bình yên bên người mình yêu. Kể dăm ba câu chuyện đời thường, hỏi han nhau vài câu để không thấy chơi vơi, lạc lõng. Em cũng vậy, cũng giống như tất cả những cô gái ngoài kia, khao khát một tình yêu bền chặt, cùng nắm tay anh vượt gió bão, mưa giông.

Đừng bắt đàn bà phải chờ đợi sự quan tâm. Ảnh Phạm Minh Tiệp.

Em chẳng nghĩ được anh cần một khoảng trống, em chỉ nghĩ được anh dần vô tâm, dần không còn yêu em như trước, vậy thôi. Sự nhạy cảm của một cô gái, dù đúng hay sai cũng luôn báo trước rằng tình yêu sẽ đứng trên bờ vực thẳm. Anh sợ thói quen sẽ khiến anh dần mất đi cảm giác yêu em. Nhưng em lại sợ khi không có thói quen ấy, anh dần trở nên xa cách, và mình đánh mất nhau chẳng thể quay lại một lần.

Khi mới yêu mình bên nhau, chia sẻ với nhau bao điều thì ngược lại yêu nhau lâu hơn mình lạnh nhạt, xa cách và dối lừa nhau! Em đã đôi lần tự hỏi: “Phải chăng ai yêu lâu rồi cũng trải qua những khoảng thời gian nặng nề ấy? Không vượt qua được thì kết cục là chia tay?”

Mỗi lần nhắm mắt em lại thấy một trời thương nhớ, đã úa màu. Bầu trời bên ấy cần bình yên, nhưng bầu trời nơi em đang nhuốm màu bão tố. Người gây sự là em, người kết thúc mọi chuyện là em, người lặng im chấp nhận mọi thứ là anh. Không níu kéo, không một vòng tay, không một lời hỏi lý do tại sao chia tay. Đàn ông vẫn luôn như vậy, cái tôi của họ lớn đến mức chẳng bao giờ muốn mở lời.

Tình yêu không giống như thói quen. Ảnh minh họa.

Sự níu kéo đối với một người đàn ông dường như là một điều xa xỉ. Một người con trai, khi chia tay một người, mọi thứ nhẹ nhàng giống như việc quên lãng một vài bản nhạc buồn, không nhớ đến một vài thói quen, từ bỏ đi một vài thứ đã cũ. Còn đối với một người con gái, sao buông tay thôi mà cũng khó khăn đến thế? Chỉ là từ bỏ thôi mà sao đau lòng đến thế?

Xét đến tận cùng, tình yêu của chúng ta ai rồi cũng trải qua những cảm giác chơi vơi như thế. Là có một giai đoạn, hai người không ai bảo ai cũng đều rơi vào mệt mỏi, đều nghĩ đến việc “hay là từ bỏ cho rồi.” Nhưng hãy nghĩ lại lý do bắt đầu, hãy nghĩ đến những tháng ngày không còn nhau giữa cuộc đời đầy bão tố. Nghĩ đến thế, thì hãy cố gắng cùng nắm tay nhau vượt qua.

Và đàn ông ạ, đừng bắt người con gái của anh phải mong chờ những lời hỏi han và yêu thương mỗi ngày. Bởi đó là lúc cô gái ấy cần anh nhất!

Tác giả: Linh Lan

Nguồn tin: emdep.vn

  Từ khóa: tâm sự , tình yêu

BÀI MỚI ĐĂNG

TOP