Tìm về với gia đình em Nguyễn Quốc Ước tại xóm 9, xã Thanh Liên, huyện Thanh Chương, tỉnh Nghệ An là học sinh Trường THPT Thanh Chương 3, chúng tôi không khỏi nghẹn ngào trước gia cảnh cùng cực khó khăn của cậu học sinh giỏi tỉnh môn Hóa bậc trung học phổ thông năm 2014. Giữa trưa nhưng Ước vẫn tranh thủ đào đất tìm giun để tối đi thả ống lươn kiếm thêm thu nhập trong những ngày chờ đợi kết quả Đại học 2015.
Ảnh: Nguyễn Quốc Ước đào giun để đi đặt ống Lươn
Tiếp chúng tôi dưới căn nhà lụp xụp là những giọt nước mắt lăn dài trên má người cha, ông Nguyễn Quốc Kháng ngậm ngùi : “Gia đình thuộc diện khó khăn nhất nhì xã. Năm 2006 mẹ của em, sau một cơn tai biến mạch máu não bà đã từ trần, để lại 3 đứa con thơ với bộn bề khó khăn cho gia đình. Người anh cả của Ước cũng chỉ học hết cấp hai, rồi phải nghỉ học dang dở để đi làm thuê phụ giúp cha già nuôi hai em ăn học. Người em út do không đủ ăn nên bị suy dinh dưỡng nặng, mặc dầu ở độ tuổi 18 nhưng em thân thể em chỉ hình dáng của những em bé thiếu nhi".
Những giọt nước mắt lăn dài trên mi người cha khắc khổ của Ước.
Ý thức được hoàn cảnh của gia đình, Ước chăm chỉ tập trung học tập, năm 2014 Ước đậu vào học tại trường Đại Học Giao Thông Vận Tải Hà Nội với 25.5 điểm. Ngoài giờ lên lớp, em cùng anh trai làm đủ việc từ phụ hồ, rửa chén thuê, bán báo dạo,… để có thể mưu sinh và học tập. Nhưng khắc nghiệt thay, cái cơ cực vẫn chưa buông tha em. Ngày 09/02/2015, sau một tai nạn giao thông, người anh của em đã không còn. Ngày đưa thi thể người anh về quê, cũng là ngày em phải dừng việc học tại trường Đại Học”.
Nỗi lòng day dứt của người cha khi không thể giúp con mình trọn đường học tập
Người viết hỏi Ước: “Cảm giác của Ước lúc đó thế nào và em có dự tính gì cho tương lai khi không còn một ai có khả năng có thể nuôi em ăn học?”.
Hướng ánh mắt về phía xa, Ước tiếp lời: “Em lúc đó dường như đi trong bóng tối, nhiều đêm em không thể chợp mắt. Mẹ và anh lần lượt bỏ em ra đi, nỗi đau đó quá lớn, dẫu khát khao học tập nhưng dường như con đường ấy đã không thể đối với em. Sau bao đêm suy nghĩ, em quyết định cố gắng ôn tập để thi tuyển vào trường Học Viện Cảnh Sát Nhân Dân, thì gia đình đỡ lo chi phí học tập của em, em sẽ tiếp tục học tập và sau này có thể lo cho cha già và em gái tàn tật”. Nghĩ là làm, ban ngày em tập trung ôn tập, đêm về tranh thủ đi đặt ống lươn để bán kiếm thêm chi phí cho cuộc sống hằng ngày. Trước hoàn cảnh và nghị lực ấy, anh em, làng xóm người cho cái này, người cho cái kia giúp đỡ cậu học trò nghèo chăm ngoan, học giỏi.
Nỗ lực học tập với mong muốn trở thành người Cảnh Sát Nhân Dân
Với sự nỗ lực không ngừng nghỉ, em đã có kết quả thi Đại Học khá cao là 27.5 điểm. Ước mong mỏi em sẽ đậu vào trường Học Viện Cảnh Sát để trở thành người có ích cho gia đình và xã hội và hơn tất thảy niềm khao khát học tập và cống hiến được thành hiện thực.
Thầy giáo Nguyễn Xuân Thanh - Giáo viên chủ nhiệm cấp 3 của Ước tỏ lòng: “Ước luôn ý thức được hoàn cảnh của gia đình, nên em rất ý thức trong việc học. Tự giác tìm tòi tài liệu, học hỏi bạn bè để nâng cao kiến thức. Luôn đi đầu trong các hoạt động tập thể và được thầy cô và bạn bè tin yêu. Hy vọng rằng Ước sẽ đậu vào trường Học Viện Cảnh Sát để thỏa lòng mong mỏi và sự quyết tâm của em”.
Mẹ và anh lần lượt ra đi, chỉ còn lại cha già ốm yếu và người em suy dinh dưỡng nặng.
Chia tay cậu học trò nghèo sau trận mưa chiều miền Trung càng làm chúng tôi thêm nặng lòng hơn. Hoàn cảnh khó khăn khi chịu đựng cảnh thiếu thốn trăm bề, trải qua bao biến cố nghiệt ngã của cuộc sống, thế nhưng với nghị lực phi thường, em vẫn kiên định đi lên để thực hiện ước mơ của bản thân. Điều đó giống như mầm xanh vừa mới đâm chồi giữa vùng sa mạc rộng lớn.
Mọi sự chia sẻ, độc giả có thể liên hệ trực tiếp em Nguyễn Quốc Ước tại xóm 9,xã Thanh Liên, huyện Thanh Chương, tỉnh Nghệ An. Số điện thoại: 01648.678.556 - Số tài khoản Nguyễn Quốc Ước 0451.000.303.937 ngân hàng Vietcombank chi nhánh Tây Sơn, Hà Nội.
Tác giả bài viết: Hữu Hiền