Ngày hai đứa chính thức quen nhau với tư cách người yêu, tôi đã nhận được không ít những lời can ngăn, phản đối, họ đều từng biết anh hoặc nhìn thấy anh thông qua ảnh chụp, đa số đều có chung nhận xét “anh này coi bộ đào hoa". Tôi lúc đó đều bỏ ngoài tai, lao vào cuộc tình này bằng tất cả nhiệt huyết của một cô gái lần đầu biết yêu. Tôi đã chân thành đến mức người ngoài cuộc thấy đó là sự ngu muội. Giờ ngẫm lại mới thấy mình dại.
Với tôi, anh là mối tình đầu, còn với anh có lẽ tôi là mối tình thứ "n". Mà anh cũng không giấu tôi về những người cũ, kể về họ nhưng chỉ là anh không kể hết thôi. Tôi coi đó là sự chân thành của anh và dĩ nhiên tôn trọng anh, tôn trọng quá khứ của anh nên không quan tâm đến nó. Đó là một dạng sai lầm mà tôi đã mắc phải, vì quả thực quá khứ tình trường của anh nếu biết hết sẽ thật lẫy lừng.
Anh biết cách làm cho tôi vui, có cảm giác ấm áp. Anh cũng ngọt ngào khi cần dù cho trong thời gian yêu nhau vài lần đã dối tôi để ở bên người cũ. Tôi tuy lý trí nhưng vẫn không thắng nổi con tim, ngụy biện với mình để tha thứ cho anh hết lần này đến lần khác. Anh lại ở bên tôi, tôi tự nguyện dâng hiến nhân danh tình yêu, còn anh đạt được điều mong muốn bấy lâu. Tình yêu giữa anh và tôi cứ thế rồi cũng bước vào giai đoạn “già nhân ngãi, non vợ chồng" thì anh được công ty đưa đi làm việc ở nước ngoài. Tôi thật sự buồn nhưng muốn dùng khoảng thời gian xa cách này để rõ lòng anh. Kết quả anh "chứng nào tật đấy", chỉ trong khoảng thời gian xa cách vài tháng anh đã kịp tìm cho mình một mối tình mới dù vẫn ngày đêm nhắn gửi lời yêu thương tôi. Tôi biết được cô ấy cũng yêu xa giống tôi tại thời điểm bấy giờ.
Nhờ có những người bạn chung với anh, nhiều khi họ vô tình hoặc cố ý lại giúp tôi biết anh đang bắt cá hai tay. Thời gian anh về nước thăm nhà và quay lại nơi làm việc chỉ vỏn vẹn vài ngày nhưng đã thay đổi cuộc sống của tôi. Lúc có đáp án rõ ràng về tình cảm của anh, tôi đã lý trí hơn và quyết định chia tay, lần này không cứu vãn nổi. Nghịch cảnh thay, khi tôi chia tay anh cũng vừa hay biết mình đang mang mầm sống mới.
Tôi hoang mang và lên kế hoạch làm mẹ đơn thân nhưng bất giác lại thông báo cho anh, rồi điều tôi nhận được đầu tiên là sự nghi ngờ sau đó chuyển sang phủ nhận (anh không có kiến thức về sinh sản, chỉ chăm chăm vào ngày quan hệ để tính tuổi thai), sau đó năn nỉ, xuống nước để mong tôi bỏ thai. Với anh, cô ấy là cả tương lai tươi đẹp phía trước. Anh sợ khi tôi giữ thai lại sẽ cản trở cuộc hôn nhân của anh. Những cú sốc cứ liên tiếp kéo tới làm tôi suy sụp, rồi tôi cũng không đủ bản lĩnh để giữ lại mầm sống của mình, tôi trở nên ích kỷ chỉ nghĩ đến mình. Đây mới thực sự là sai lầm lớn nhất trong đời tôi.
Không bao lâu sau anh về nước và về chung một nhà với cô gái ấy. Tôi vẫn còn buồn nhưng thật tâm mong anh sống tốt, trân trọng sự lựa chọn của anh. Tôi tự nhủ sẽ quên, cố gắng sống tốt và không ngừng hy vọng vào cuộc đời này. Anh lại không an phận, vài tháng sau cưới anh cố tìm cách liên lạc với tôi, nói nhớ nhung, rồi nhận lỗi sai. Anh bảo còn mơ thấy tôi, lúc buồn chỉ nghĩ về tôi, tất cả với tôi giờ những lời anh nói chẳng còn ý nghĩa gì nữa, Tôi chỉ thấy thương xót cho bản thân, thương cho một đứa trẻ chưa kịp chào đời, thương lại có thêm một người con gái trao nhầm con tim.
Sở dĩ cho đến nay tôi vẫn nói năng cư xử lịch sự với anh là vì từng yêu anh. Nhưng anh cố ý tùy tiện muốn liên lạc nhiều hơn thì tôi thấy thật không hay, nên tôi sẽ cắt đứt liên lạc trên mọi phương diện. Sau tất cả, tôi không muốn liên quan đến anh nữa, cho tôi xin hai chữ bình yên.
Tác giả bài viết: Lan