Gần cuối giờ làm việc, một bà lão ăn mặc giản dị bước vào một ngân hàng rút tiền. Bà đến quầy rút tiền và điền đầy đủ vào tờ giấy lĩnh tiền sau đó bà đưa cho nhân viên giao dịch và nói:
“Cô ơi! Làm ơn cho tôi rút 500 nghìn, cảm ơn cô!”.
Nhân viên giao dịch nhìn bà với ánh mắt lạnh lùng:
“500 nghìn thôi ạ? 500 nghìn thì bà cũng có thể rút trực tiếp ngoài cây được mà!”
Bà lão hỏi: “Thế tôi rút ở đây không được hả cô?”
Cô nhân viên đó trả lời: “Số tiền ít như vậy, bà ra cây rút trực tiếp đi ạ!”.
Bà lão nói: “Đằng nào tôi cũng vào đến đây rồi, cô cho tôi rút luôn ở đây đi!”.
Nhân viên giao dịch mặt hơi cau có nói: “Đây là quy định của ngân hàng, nếu bà không còn việc gì thì mời bà ra ngoài ạ, phía sau còn rất nhiều người đang chờ”.
Nói xong, cô ta trả lại tờ giấy lĩnh tiền cho bà lão.
Đừng xem thường bất kỳ khách hàng hay một người nào cả, đừng chỉ đánh giá một người qua vẻ bề ngoài của họ
Bà không nói gì và đi ra hàng ghế chờ rồi viết một tờ giấy lĩnh tiền khác. Sau đó, bà lại đem tờ giấy lĩnh tiền quay trở lại chỗ nhân viên giao dịch và nói:
“Cô cho tôi rút toàn bộ số tiền trong tài khoản của tôi ra nhé!”.
Lúc này, cô nhân viên giao dịch thay đổi sắc mặt và lúng túng nói:
“Bà ơi, bà muốn rút 2 tỷ ạ? Nhưng hiện tại ngân hàng không có đủ tiền mặt từng này ạ!”.
“Vậy tôi có thể rút được nhiều nhất là bao nhiêu?”
Nhân viên giao dịch trả lời: “Dạ, bà có thể rút từ 500 triệu trở xuống ạ!”.
Bà lão nói: “Vậy làm phiền cô cho tôi rút 500 triệu cũng được!”.
Nhân viên làm đầy đủ mọi thủ tục và đưa cho bà lão 500 triệu. Thế nhưng, bà lão rút một tờ 500 nghìn từ trong số 500 triệu đó rồi nói với nhân viên giao dịch:
“Cô giúp tôi gửi lại 499,5 triệu nhé. Tôi chỉ cần rút 500 nghìn để thanh toán tiền mua hàng còn thiếu ở siêu thị bên kia thôi. Cảm ơn cô!”.
Cô nhân viên giao dịch ngậm ngùi làm việc để che giấu đi sự xấu hổ của mình.
Đừng xem thường bất kỳ khách hàng hay một người nào cả, đừng chỉ đánh giá một người qua vẻ bề ngoài của họ. Đây là một nguyên tắc bất di bất dịch không chỉ cần thiết trong công việc làm ăn mà còn là cách đối nhân xử thế trong cuộc sống hàng ngày của chúng ta.
“Cô ơi! Làm ơn cho tôi rút 500 nghìn, cảm ơn cô!”.
Nhân viên giao dịch nhìn bà với ánh mắt lạnh lùng:
“500 nghìn thôi ạ? 500 nghìn thì bà cũng có thể rút trực tiếp ngoài cây được mà!”
Bà lão hỏi: “Thế tôi rút ở đây không được hả cô?”
Cô nhân viên đó trả lời: “Số tiền ít như vậy, bà ra cây rút trực tiếp đi ạ!”.
Bà lão nói: “Đằng nào tôi cũng vào đến đây rồi, cô cho tôi rút luôn ở đây đi!”.
Nhân viên giao dịch mặt hơi cau có nói: “Đây là quy định của ngân hàng, nếu bà không còn việc gì thì mời bà ra ngoài ạ, phía sau còn rất nhiều người đang chờ”.
Nói xong, cô ta trả lại tờ giấy lĩnh tiền cho bà lão.
Ảnh minh họa.
Đừng xem thường bất kỳ khách hàng hay một người nào cả, đừng chỉ đánh giá một người qua vẻ bề ngoài của họ
Bà không nói gì và đi ra hàng ghế chờ rồi viết một tờ giấy lĩnh tiền khác. Sau đó, bà lại đem tờ giấy lĩnh tiền quay trở lại chỗ nhân viên giao dịch và nói:
“Cô cho tôi rút toàn bộ số tiền trong tài khoản của tôi ra nhé!”.
Lúc này, cô nhân viên giao dịch thay đổi sắc mặt và lúng túng nói:
“Bà ơi, bà muốn rút 2 tỷ ạ? Nhưng hiện tại ngân hàng không có đủ tiền mặt từng này ạ!”.
“Vậy tôi có thể rút được nhiều nhất là bao nhiêu?”
Nhân viên giao dịch trả lời: “Dạ, bà có thể rút từ 500 triệu trở xuống ạ!”.
Bà lão nói: “Vậy làm phiền cô cho tôi rút 500 triệu cũng được!”.
Nhân viên làm đầy đủ mọi thủ tục và đưa cho bà lão 500 triệu. Thế nhưng, bà lão rút một tờ 500 nghìn từ trong số 500 triệu đó rồi nói với nhân viên giao dịch:
“Cô giúp tôi gửi lại 499,5 triệu nhé. Tôi chỉ cần rút 500 nghìn để thanh toán tiền mua hàng còn thiếu ở siêu thị bên kia thôi. Cảm ơn cô!”.
Cô nhân viên giao dịch ngậm ngùi làm việc để che giấu đi sự xấu hổ của mình.
Đừng xem thường bất kỳ khách hàng hay một người nào cả, đừng chỉ đánh giá một người qua vẻ bề ngoài của họ. Đây là một nguyên tắc bất di bất dịch không chỉ cần thiết trong công việc làm ăn mà còn là cách đối nhân xử thế trong cuộc sống hàng ngày của chúng ta.
Tác giả bài viết: Một Thế Giới