Tháng 9 về, gió đổi mùa, yêu thương đổi chiều...

Một ngày tháng 9 rất khẽ, em gom nhặt hết mảnh vỡ ngày cũ, gói ghém trả về dĩ vãng xa xôi. Những ký ức mang màu bi thương thôi thì đến đây xin nói lời giã biệt, mùa lá đổ, trút hết vướng bận không vui để yêu, để hạnh phúc.

Nếu anh thương em cũng đã muộn rồi

Tháng 7 về nỗi nhớ hóa mong manh, dù thương rất đằm sâu cũng xin đành giấu một góc trong tim, đóng ngăn cửa lại và tung chìa khóa ra thật xa. Tháng 7, có trái tim ướt mưa mòn mỏi chờ ngày nắng lên để vuốt phẳng nỗi đau đang cấu cào tận tâm can. Và anh này, nếu có lỡ thương nhau thì cứ để đó, bước thêm một bước chỉ khiến mắt ướt lệ sầu...

Đôi dép nơ màu tím có hạt cườm

Khi về đến nhà, tôi mới biết mình để quên đôi dép ở trên xe đò... Tôi lại khóc gào lên. Còn ba quát ầm ĩ vì có đôi dép cũng để quên.

Nếu mai này chẳng còn thương nhau nữa...

Người đi về bên phải, ta chọn con đường rẽ trái, bỗng dưng thế giới xoay vần, chẳng đi cùng nhau nữa. Đó là ngày ta biết trước nhưng mặc nhiên bất lực nhìn mọi thứ vụn vỡ thành từng mảnh, đau rất đau. Có những mối tình kết thúc mà chẳng ai hiểu nổi nguyên do, như chuyện chúng mình!

Yêu thương ngược chiều...

Anh chưa đến thành phố nơi em sống, cũng chưa từng nhìn thấy thời khắc em đau lòng, chúng mình không thể thắng nổi thời gian và khoảng cách. Yêu thương ngược chiều nên mãi mãi chẳng thể bước cùng nhau. Thế nên thà em giấu kín để bước bên đời anh, lặng nhìn anh cười, xoa dịu những nỗi buồn còn hơn nói ra rồi mất anh mãi mãi.

Khổ khi duyên phận bẽ bàng!

Tôi đã từng trải qua 3 mối tình, cuộc tình nào lúc đầu cũng đầy chất thơ, đầy ắp hương vị yêu thương, nhưng đến cuối cùng, chỉ còn chờ khoác áo cô dâu thì lại gặp trục trặc.

dong
TOP